Chiếc dây buộc tóc mà Địch Tử Uyên tặng, miêu tả thì hơi mang phong cách thẩm mỹ của trai thẳng, nhưng thực tế, về mặt chuyên môn thì anh đã kết hợp các yếu tố một cách hài hòa, vừa tinh tế vừa thực dụng.
Dĩ nhiên, Mạnh Kình xem trọng tính thực dụng hơn, bởi vì quả thật cô có thói quen buộc tóc khi vào game.
Chất lượng của dây buộc tóc xem như tạm được, cô khá hài lòng.
Hai người hẹn thời gian cụ thể, chuẩn bị tối mốt sẽ vào ván game tiếp theo, trước đó, cô dẫn anh đi ăn món Phật Nhảy Tường gần chung cư Bạch Hải.
“Phật Nhảy Tường của quán này thế nào?”
“Tôi cảm thấy rất ngon, khá giống tay nghề của đầu bếp nhà tôi trước kia.”
“Vậy sau này mỗi tuần tới một lần.”
“Hả?”
……
Chạng vạng ngày mốt, Mạnh Kình như thường lệ tranh thủ ngủ trưa, sau đó chọn một bộ đồ tối màu không dễ bám bẩn, phối với đôi bốt ngắn, suy nghĩ một chút, để đề phòng bất trắc, cô mặc thêm một chiếc áo gió.
Cô nhấn vào mục [Kết nối trò chơi] trên đồng hồ, trước khi mở cửa phòng ngủ, cô tiện tay dùng dây buộc tóc mà Địch Tử Uyên tặng để buộc tóc đuôi ngựa.
Ánh sáng trước mặt bừng lên, ván mới của trò chơi Thần Linh bắt đầu.
* * * * * *
* * * * * *
Khi Mạnh Kình mở mắt ra, cô thấy mình đang đứng trên một con đường nhỏ rải đá vụn, cỏ dại mọc um tùm, xa xa là rừng núi hoang vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-moi-cua-than-linh/3717656/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.