Địch Tử Uyên muốn xuống trước để dò đường, Mạnh Kình cũng đồng ý, nhưng không ngờ hiệu quả cách âm của hố quá tốt, anh leo xuống thang gỗ chưa bao lâu, khi muốn truyền tin cho Mạnh Kình thì cảm thấy giọng của mình bị tường đá gồ ghề xung quanh hấp thụ, hoàn toàn không thể truyền lên trên, tất nhiên cũng không nhận được hồi âm của Mạnh Kình.
Tương tự, ở trên miệng hố, Mạnh Kình chờ mãi không nghe tin tức từ anh, gọi tên anh cũng không được đáp lại. Cô suy nghĩ chốc lát, dứt thoát đeo balo lên lưng, giẫm lên bậc thang đầu tiên.
Chiếc thang gỗ này dài hơn cả tưởng tượng, dây thừng cố định hai bên thì cực kỳ sơ sài, đong đưa như có thể sập bất cứ lúc nào, hơn nữa balo hơi nặng, cô leo được nửa chừng thì mơ hồ có cảm giác như dây thừng đang nới lỏng.
Vì lý do an toàn, cô hơi giảm tốc độ, nhưng như thế vẫn không ngăn được kết cục thang gỗ đứt gãy.
Dù không nghe rõ tiếng gãy, nhưng có thể cảm nhận được chiếc thang đang đong đưa dữ dội lập tức mất trọng lượng một cách đột ngột, ngay sau đó cô rơi thẳng xuống.
Trước đó, Địch Tử Uyên vừa đặt chân xuống mặt đất, anh mơ hồ có dự cảm chẳng lành, khi ngẩng đầu lên, anh thấy một bóng đen từ trên cao đang rơi xuống với tốc độ cực nhanh.
“…… Kình Kình!”
Anh theo bản năng giơ tay đón lấy, không sai không lệch, Mạnh Kình rơi vào vòng tay của anh, hai người lăn mấy vòng trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-moi-cua-than-linh/3716892/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.