Sau khi Mạnh Kình nói xong câu đó, cô cầm con dao ngắn dẫn đường đi trước, Địch Tử Uyên giữ chặt công chúa Trát Hách đi theo sau, hai người duy trì khoảng cách rất gần, cùng tiến về phía chiếc xe Jeep.
Nhóm tộc dân cho A Lỗ Pháp cầm đầu cũng theo sát, tạo thành vòng vây, hai bên đều cảnh giác, đề phòng đối phương giở trò.
Khi sắp đến gần xe Jeep, lòng Địch Tử Uyên vẫn còn băn khoăn, tuy có dự cảm nhưng vẫn cần xác nhận với Mạnh Kình.
Anh cố gắng hạ thấp giọng: “Kình Kình, lát nữa chúng ta thật sự thả cô ta sao?”
Mạnh Kình nhìn thẳng phía trước, không thay đổi sắc mặt: “Không thả.”
“Hả?”
“Anh ngồi ghế sau, nhét cô ta vào, phải nhanh.”
Không còn nghi ngờ gì nữa, cuộc đối thoại này bị công chúa Trát Hách nghe được, cô ta hít sâu một hơi, lập tức định lớn tiếng kêu cứu, nhưng lại bị Địch Tử Uyên nhanh tay lẹ mắt bịt miệng.
Lúc này, xe Jeep đã ở ngay trước mắt, tay trái của anh vẫn nắm chặt roi da quấn quanh cổ của cô ta, tay phải mở cửa xe.
Công chúa nhân cơ hội này hét lớn: “A Lỗ Pháp, cứu mạng!”
A Lỗ Pháp vốn đã thấy hành động của Địch Tử Uyên khác thường, vừa nghe tiếng kêu cứu của công chúa thì càng chắc chắn suy đoán của mình hơn, anh ta vội vàng ra hiệu cho tộc dân tiến lên cứu viện.
Nhưng chỉ trong hai giây ngắn ngủi, Địch Tử Uyên đã ấn đầu công chúa, nhét cô ta vào ghế sau của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-moi-cua-than-linh/3716888/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.