Cả hai ngay lập tức lấy xe chạy đến nhà cô. Vừa đến cửa thì đã xuất hiện cảnh sát đang bao quầy ngôi nhà cùng các sợi dây phân cách đề bảo vệ hiện trường.
Cô nhìn cảnh này thì nước mắt càng rơi nhiều hơn, cô xông vào như gập tức bị cảnh sát chặn lại, cô gào lên:
"Buông ra, cho tôi vào đi, tôi là con gái của ông ấy." Vừa nói nước mắt cô vẫn không ngừng rơi.
Khi cảnh sát để cô và anh vào trong, cô xông vào hiện trường, cảnh tượng lúc sáng đã làm cô thấy kinh hoàng rồi, nhưng hiện tại còn khiến cô ám ảnh hơn. Phòng bị lật tung cả lên, sách, tài liệu, ngăn tủ đều bị lật tung hết cả lên còn ba cô thì đang nằm dưới sàn, cơ thể bê bết máu, trên cơ thể loang lỗ các vết đạn từ chân cho đến ngực, giữa trán còn bị bắng một phát, cha cô chết không nhắm mắt!
Quá tàn nhẫn rồi! Cô chạy lại gần xác cha mình mà khóc thảm thiết. Cô hận! Hận tên hung thủ đã ra tay tàn nhẫn như thế. Hắn còn là con ngưới không chứ!
Ngay lúc này anh cô cũng chạy đến, trước mắt anh là mẹ anh, em gái anh, Minh Thành và xác của cha mình. Anh đi lại chỗ mẹ mình nói:
"Mẹ, chuyện này..."
Mẹ anh khóc nất lên nói: "Mẹ... Vừa mở cửa phòng ra thì đã thấy rồi, mẹ thật sự..." Bà không kìm được nước mắt, không thể nói gì nữa. Người chồng mà bà yêu thương bấy năm nay lại đột ngột ra đi như vậy bà thật sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-bo-quen/3564040/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.