“Muốn đi đâu? Họ đánh như vậy mà cô còn muốn ở lại đấy sao? Cô bị điên hay đầu óc không bình thường thế hả?”
“Đúng vậy, dù họ có đánh chết tôi cũng không liên quan tới anh. Anh buông tôi ra, buông ra tôi muốn gặp ba tôi, tôi còn chưa được ôm ba mà. Anh để tôi vào được không?” Tiêu Dao năn nỉ nói.
“Không được, mẹ cô suýt nữa thì hại chết con của tôi, tôi không thể để cô bước vào đó nữa, đừng hòng.” Lam Thiên Hạo lạnh lùng nói.
Tiêu Dao đấm mạnh vào người hắn nhiều lần, cô tức giận cô khóc rất to. Hắn cũng không đẩy cô ra ngồi yên để cô đánh mình.
“Đừng như vậy được không? Thấy cô khóc tôi cũng khó chịu, chỉ cần sinh đứa bé ra sau này tôi sẽ dẫn cô đi gặp ba mẹ xin lỗi họ được không?” Lần đầu tiên Lam Thiên Hạo dùng giọng điệu và lời nói nhẹ nhàng như dỗ dàng thế này với cô.
“Tại sao không thể bây giờ chứ? Nếu anh nói ra họ sẽ hiểu mà tha thứ cho tôi. Mẹ đã nói nếu tôi không bỏ đứa trẻ bà sẽ nhìn mẹ tôi, mẹ tôi nói được làm được. Anh để tôi đến nói rõ với mẹ được không? Tôi cầu xin anh đấy.” Tiêu Dao kéo cánh tay của người đàn ông lại
“Không được.”
“Tại sao lại không được?”
“Tôi nói rồi, không được chính là không được. Ngồi yên cho tôi, chỉ cần sinh đứa bé ra tôi sẽ làm những thứ mà cô muốn. Kể cả việc đứng trước mặt họ giải thích về chuyện đứa bé.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791845/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.