Tào Tháo tất nhiên rất cao hứng. Thấy chuyện đã tương đối hòm hòm, sắc trời đã tối, ta cũng đứng dậy cáo từ. Tào Tháo vội vã ra lệnh cho thủ hạchuẩn bị chỗ ở, lệnh bọn hắn chăm sóc ta cho tốt. Ta cũng không kháchkhí, vấn đề tuyển thương đội đã giải quyết xong, kế hoạch của ta có thểbắt đầu thực hiện, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, hì, Vũ ca ca, thươngđội chúng ta muốn sắp được thành lập rồi.
Bên này, Tào Tháo lệnhcho Tào Hồng tự mình điểm đủ trăm tên thân binh, chuẩn bị theo ta xuấtphát bất cứ lúc nào. Tào Hồng nghi vấn: “Huynh trưởng cứ thế tin lờingười này?”
Tào Tháo gật đầu: “Triệu Như tuổi tuy còn nhỏ, đã cóđại tài. Hắn đã tự mình đến nhờ cậy ta, sao có thể hoài nghi, ta cũngcảm thấy hắn thành tâm. Ngươi hãy hạ lệnh, các binh sĩnh không được vôlễ với tiên sinh, nếu không, cứ xử lý theo binh pháp.” Tào Hồng tuânlệnh. Hắn thật nghe lời, quả nhiên lựa lấy một trăm tinh binh.
Ngày hôm sau, lúc ta nhìn thấy đám tinh binh đó, thiếu chút nữa không cườinổi, nói với Tào Tháo: “Quân thượng thật có tâm, đối đãi tôi thật hậu.Thế nhưng, đây đều là tinh binh, tuy đánh trận lợi hại, nhưng Triệu Nhưđi buôn bán, thành lập thương đội, không cần đánh trận, chỉ cần hai mươi người có thể đối phó lưu dân là được.”
Tào Tháo kỳ quái hỏi: “Vậy ngươi cần dạng binh sĩ nào?”
Ta nói: “Như cần là người dày dạn, làm việc nhanh nhẹn, khéo ăn nói, chịukhó, biết cách kết giao. Tuổi tốt nhất lớn một chút, chừng trên ba mươidưới bốn mươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/174368/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.