Ta cười: “Quân thượng chính là cảm giác mình chưa đủ thực lực, khó tranhthiên hạ chăng? Để Như vì quân thượng giải thích: Như đã đoán được, Đổng Trác kia làm điều ngang ngược, người người oán trách, mạng khó lâu dài. Hiện thiên hạ đã bắt đầu đại loạn, liên quân chư hầu thảo phạt ĐổngTrác lúc trước bây giờ chỉ nhao nhao tranh chiếm địa bàn. Trước mắt, thế lực mạnh nhất là Viên Thiệu, hắn gia tộc hiển hách, bốn đời Tam công,điều kiện vô cùng tốt. Thế nhưng, hắn tuyệt đối là một kẻ đần độn, tầmthường. Người này chỉ mời gọi nhân tài, nhưng không coi trọng; gặpchuyện có mưu hay nhưng không quyết đoán; hơn nữa ngoài mặt thì bạo màgan lại bé, làm đại sự lại tiếc thân mình, thấy lợi nhỏ lại quên mạng.Loại người này chẳng qua chỉ đáng để quân thượng sửa trị.”
Tào Tháo nghe gật đầu: “Tuy là như thế, nhưng người này có thực lực, nhất thời không đắc tội được!”
Ta phân tích tiếp: “Giang Đông Tôn Kiên dũng thì có dũng. Nhưng lý lẽ bấtminh, không biết thời thế. Vì một khối ngọc tỷ không đáng một đồng màđắc tội người trong thiên hạ. Bị bọn người Viên Thuật lợi dụng, trở mặtvới Lưu Biểu mà chết oan uổng. Con hắn tuổi còn nhỏ, quy thuận ViênThuật, vẫn không thể thành đại sự.”
Tào Tháo thở dài: “Cái dũng của Tôn Kiên quả là khiến người ta kinh tâm.”
Ta lắc đầu tiếp tục: “Lưu Biểu là kẻ hèn yếu, không có khả năng mở rộnglãnh thổ. Giữ những gì đang có còn miễn cưỡng, lại thêm dùng người thiên vị tùy tiện, trọng người thân xa kẻ sĩ, không phải là kẻ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/174367/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.