Sau khi cử hành tế lễ long trọng cho vợchồng Lữ Bố ở thành Lược Dương, ta từ chối quan viên lớn nhỏ ở Hán Trung giữ lại, cũng cự tuyệt đề nghị của Tào Hưu bảo ta về Lạc Dương nhậncông, đích thân đánh ngựa chở linh cữu lên đường tiễn vợ chồng Lữ Bố vềCửu Tuyền. Không nhất định phải dùng phương thức này để thể hiện tìnhcảm của ta với vợ chồng họ, mà là nếu không tìm việc gì đó để làm, ta sợ không khống chế được mình mà thất thố khóc lóc. Lúc tận mắt nhìn thấy thi thể vợ chồng Lữ Bố ôm nhau chết, ta rất lý trí,cũng rất tỉnh táo, chấp niệm báo thù khiến ta bình thản bày ra một cáibẫy với Thục quân, khóc lóc, tranh chấp, cấu kết với Tào Lỗi cướp binhphù, trở mặt với Tào Hưu mang linh cữu rời khỏi thành. Pháp Chính bị éptự sát trước mặt ta, đương nhiên lúc đặt đầu hắn trước linh cữu vợ chồng Lữ Bố, ta giống như bị rút cạn huyết dịch, trong lòng lập tức trốngrỗng. Hai ngày sau, ta gặp được Khương Tự ở thành Lược Dương, hắn rấtcao hứng hồi báo tình cảnh tan tác của Thục quân ngoài Tự thành lúc nhìn thấy thủ cấp của Pháp Chính, cũng dùng giọng điệu vô cùng sùng bái nóivới ta, mười vạn Thục quân lúc xuất chinh, có thể lui về ải Dương Bìnhkhông còn một vạn, mục đích đả kích trầm trọng Thục quân đã đạt được,Chiến thần đúng là không tầm thường. Đối với sự cao hứng của mọi người,ta một chút cũng không cười nổi, chiến công, tên tuổi, những thứ này takhông cần, dù công lao có lớn hơn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615579/quyen-3-chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.