Ta và Lý Điển ở trong quân doanh bận rộn một hồi, kiếm được đủ vật dụng cần thiết khuân vào tướng doanh của LữBố. Sắp xếp lại, đèn lồng màu đỏ, bên trong cũng dùng nến đỏ, lại tìmhai mảnh vải đỏ thật lớn, mời một bà mối bày hỉ tháp và quân án, trangtrí xung quanh chủ yếu là ngọc và tiền đồng. Lão tộc trưởng cười cườimang một tấm chăn lông thật lớn cho ta, chuyện mờ ám chúng ta làm, không thể gạt được lão nhân gia, ông ấy cũng đồng ý, khiến ta cùng Lý Điểnvui tới hỏng người, biết công sức sẽ không uổng phí.
Đại quân ra ngoài bốn ngàycòn chưa trở lại, trong lòng ta bắt đầu bồn chồn, dù sao tiêu diệt người Tiên Ti không phải mục đích của chuyến đi này, lỡ vì việc này mà ảnhhưởng tới việc hành quân tới Lương châu, ta coi như thảm, không thểkhông bị Tào Tháo mắng chết. Lo lắng chờ đợi không chỉ chúng ta, còn cóHồ tộc hôm qua mới tới. Đó là một bộ tộc cư trú cách nơi này không xa,cũng chịu đủ lăng nhục của người Tiên Ti, bọn họ cùng Để tộc quan hệ khá tốt, tha thiết muốn biết quân chúng ta có giúp bọn họ triệt để giảiquyết vấn đề xâm lấn quấy nhiễu của người Tiên Ti hay không. Sau khi đến nơi, tộc trưởng trẻ tuổi Mộ Dung Lãng lập tức ngỏ lời cảm ơn, sau đóthở dài nói mình nhận được tin quá muộn, không thể theo đại quân xuấtchinh, đồng thời cho ta biết, mấy bộ tộc nhỏ quanh đây đều đang trênđường tới. Quả nhiên, không tới hai ngày, lại có thêm mấy tộc nhỏ gầnnăm trăm người tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615547/quyen-2-chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.