Nhận được tin Tôn Sách tự mình xuất mãthảo phạt Sơn Việt, ta không hiểu sao bỗng buồn bực bất an, không quantâm việc ở Lương châu nữa, với lại, nơi này cũng không còn gì cần đếnta. Cáo biệt Tào Tháo, ta ngay cả Nghiệp thành cũng không về, ra roithúc ngựa một đường xuôi nam. Tới Lạc Dương, người trong nhà báo TầnDũng đã tới Giang Đông trước, khiến ta ý thức được tính nghiêm trọng của tình hình, không dám nghỉ ngơi, đi thẳng tới Kiến Nghiệp.
Trong thành Kiến Nghiệp, TầnDũng vạn phần lo lắng đang đợi ta, nhìn thấy ta cũng không buồn chàohỏi: “Công tử, tin thắng trận của đại quân Tôn Sách vừa truyền tới, nghe nói bọn họ bắt được một viên đại tướng của địch, là người Hán, có địavị rất cao trong quân Sơn Việt, tôi sợ là Hứa Quần.”
Ta nhíu mày khẩn trương: “Đại quân Tôn Sách giờ ở đâu? Tin tức từ đâu tới? Không phải ta đã nói vớiHứa Quần, bảo bọn họ đừng xuất binh, không được có hành động lớn sao?Thế nào lại khiến Tôn Sách tự mình xuất binh? Nếu Hứa Quần bị bắt, HồngAnh đâu rồi?”
Tần Dũng nói: “Đại quân Ngôhầu hiện tại mới tới Đô quận. Nguyên nhân cụ thể vẫn chưa rõ ràng, nhưng tin tức nói, chủ lực Sơn Việt một năm hai lần tấn công thành trì lớn,các quận ở phía nam đều thấp thỏm lo âu, Tôn Sách liền tự mình xuấtchinh thảo phạt. Hứa Quần bọn họ trúng kế, bị gian tế bán đứng, bị đạiquân bao vây, hình như bọn họ giết được gian tế, nhưng không thể toànthân thoát ra. Người bị bắt, trước mắt còn chưa có tin tức cụ thể, Ngôquân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615548/quyen-3-chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.