Tào Tháo đã chuẩn bị xong việc xuất binhtới Lương châu, ta vội vàng chạy về, khiến Tào Tháo cũng cảm thấy kỳquái, vội vàng tới gặp ta. Ta cẩn thận giải thích tình huống ở Kinh châu một hồi: “Thần lo Lưu Biểu một khi có biến, Lưu Bị sẽ chiếm thế thượngphong, hắn đã chuẩn bị xong để tiến vào Phàn thành rồi.”
Tào Tháo trầm ngâm một hồi:“Theo ý ngươi, Lưu Biểu còn bao nhiêu thời gian? Lưu Bị cần bao lâu đểlấy được Tương Dương?”
“Thần để lại hai phương thuốc ở chỗ Lưu Biểu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sẽ duy trì tới tháng 11 sang năm. Lưu Bị được Lưu Bí ủng hộ, cũng đã chuẩn bị vào Phàn thànhxong, nhưng nếu muốn vào được Tương Dương, cũng phải có chút can đảm vàtỉnh táo. Thần nghĩ hắn vẫn sẽ chần chừ, không khinh suất tiến vào ngayđâu.” Ta chậm rãi tính toán.
“Ý của ngươi là Lưu Bị không thể trong thời gian ngắn vào được Tương Dương?”
Ta gật đầu: “Thần thấy nhưvậy. Thái, Khoái hai nhà nắm hết mọi việc ở Tương Dương, Lưu Bị tấtkhông dám khinh suất xâm phạm. Nhưng Lưu Bị mấy năm nay được đám nhân sĩ Kinh châu ủng hộ, một khi hắn lấy được hết các thành trì xung quanhTương Dương, lại có Lưu Kỳ ở Giang Hạ trợ giúp, muốn vào Tương Dươngkhông phải việc khó. Cho nên, chủ công phải dùng thời gian nhanh nhấtgiải quyết Lương châu, trước khi Lưu Biểu chết phải xuôi nam.”
Tào Tháo nghĩ một hồi: “Hay là, chúng ta hạ Kinh châu trước, sau đó lấy Lương châu không muộn.”
Ta lắc đầu: “Không tốt. HànToại mất đi Mã gia làm đối thủ, sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615546/quyen-2-chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.