Đại thúc công cũng không khách khí nữa: “Vân Như, hôm qua người trong thôn nói có một xe ngựa rất lớn đi vào nhà này, ta suy nghĩ liền chorằng con đã về. Vân đại tiểu tử kia chẳng phải luôn cưỡi ngựa về sao?Sau đó, Triệu Tịch tới gặp, chứng thật ý nghĩ của ta. Theo lý mà nói,con đã vì thôn làm nhiều chuyện, vốn không nên quấy rầy con, nhưng tarất phân vân, con ra ngoài nhiều năm, ở bên ngoài làm nhiều chuyện lớn,so với chúng ta có hiểu biết hơn, với lại, có một số việc có liên quantới con cùng đám nhỏ kia, cho nên, ta muốn nói chuyện với con.”
Ta vội vàng đáp ứng: “Đại thúc công, người nói, con nghe. Nếu cần con làm, tuyệt đối không thoái thác.”
Đại thúc công liên tục gật đầu: “Cái này chúng ta đều biết. Vân Như,cuộc sống của chúng ta lúc này không tồi, có mấy tiểu tử kia của conchiếu cố, mọi người sống rất thư thái. Nhưng trong lòng ta trước sau vẫn không yên. Trong thôn tuy nói không kết giao nhiều với bên ngoài, nhưng cũng biết vài chuyện. Nghe nói, phía nam đang đánh rất quyết liệt, Kýchâu mục tên Viên Thiệu đã chết gần một năm, con ông ấy với vị Tào đạitướng quân của Hoàng đế có phải đánh rất căng không?”
Ta cười: “Đại thúc công, lúc này Tào đại nhân đã đánh bại cả hai contrai của Viên Thiệu rồi, đang đuổi giết đó! Địa bàn của Viên gia sắpthuộc về Tào gia rồi, thôn này của chúng ta cũng sắp thành đất của Tàogia.”
Mọi người nghe xong liên tục gật đầu, đại thúc công tiếp tục hỏi:“Vậy theo ý Vân Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615503/quyen-2-chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.