Thấy ta ngồi không nhúc nhích dưới tàng cây, Trâu tỷ bước tới nói: “Như,trời lạnh thế này, muội đừng ngẩn người ở đây nữa, nghĩ chuyện gì cũngvề phòng mà nghĩ, đừng để lại bị nhiễm lạnh.” Ta cười cười, đứng lên mới phát hiện chân có chút tê, thì ra đã ngồi lâu như vậy. Đúng thôi, mọingười tốt với ta như vậy, quan tâm ta như vậy, vậy mà ta cho bọn họ quáít, chưa nói nhiều khi ta còn lợi dụng bọn họ, cũng may ta vì muốn tốtcho mọi người nên trong lòng đỡ áy này, cho dù ngày sau Tam ca bọn họbiết chuyện cũng sẽ không trách cứ ta.
Ngửi mùi hoa maithơm ngát, ta cười nói: “Tỷ tỷ, vài ngày nữa ta sẽ đi. Ta muốn mời chủcông và các huynh trưởng ăn một bữa cơm dưới tàng hoa mai này, tỷ giúpta chuẩn bị nhé. Đồ ăn cứ lấy ở Đức Dụ tửu lâu, để gia nhân tới đó báotên ta là được. Chỗ rượu chôn giấu kia mang hết ra, cất mãi cũng lãngphí, uống hết luôn.” Tỉ tỉ cười: “Muội đây là lần đầu mời khách ở nhà,yên tâm đi, tỷ nhất định khiến mọi người hài lòng.” Ta đương nhiên antâm, dù nói thế nào tỉ tỉ cũng từng ở Hầu phủ một thời gian dài, nhữngchuyện này nàng biết hơn ta.
Vài ngày tiếp theo ta không có việc gì đều ngồi chơi ở nhà các huynh trưởng, đợi Tần Dũng trở về,Tuân Úc và Tứ ca đang đợi ta quyết định thời gian đi Thọ Quang. Thực rata thật sự đang chờ là Bàng Thống, hắn không đến, ta không thể đi được,huống hồ, ta cũng không biết lần này sẽ đi bao lâu. Chuyện tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615469/quyen-2-chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.