Xử lý tốt chuyện hậuchiến ở Quan Độ, thời gian cũng mất mười ngày, Tuân Úc sau khi biếtphương án bố trí hàng binh đã thông báo cho các quan viên địa phương rồi chạy tới Quan Độ, Tào Tháo theo sự sắp xếp của chúng ta, cho Hứa Chử,Nhạc Tiến dẫn theo tám ngàn binh lính áp giải số hàng binh kia đưa tớitừng địa phương, để quan viên các nơi phân chia đất đai an trí họ làmnông (Thái Sử Từ rất lợi hại, cướp lương hai lần lấy về gần hai mươingàn cân lương thực, đủ cho hàng binh ăn một tháng, đương nhiên mỗi ngày chỉ được một bữa cơm, lương thực không đủ, người cũng không thể ăn no). Tào Tháo thấy hàng binh đều đã đi, bản thân dẫn những người còn lạicùng chiến lợi phẩm chậm rãi trở lại Hứa Đô. Đương nhiên, trong đámngười đó không có ta, ta thấy ánh lửa nổi lên, đã lập tức khởi hành bắcthượng.
Lửa ở Ô Sào phóng lên, ta cũng rời khỏi Tàodoanh hướng tới Nghiệp thành. Chiến cuộc ở Quan Độ đã định, chuyện nênnói đã nói, nên làm cũng đã làm, chuyện khác không cần ta lo nữa. Giả Hủ nói rất có đạo lý, bản thân ta cũng biết, nhưng mà có nhiều chuyện taphải làm, có điều, đúng là ta không nên chuyện gì cũng lo tới. Nhưchuyện xử lý hàng binh, ta chỉ cần đề xuất ý tưởng thực hiện giống nhưđồn điền bảo giáp là được, không nên nói nhiều như vậy. Nhưng mà đó làthói quen của ta mất rồi, về sau nói chuyện với Tào Tháo, cần phải nghĩkỹ mới nói, có phải rất phiền phức không? Lại nói, Tào Tháo hiểu rõ tanhư vậy, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615447/quyen-2-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.