“Tỏ tình ư? Không có chuyện đó đâu.”
17
Tôi cảm thấy mình đã gửi gắm tình cảm nhầm chỗ, tình yêu thời ch.iến định sẵn sẽ là bi thương.
Tình đầu của tôi cứ thế chấm dứt.
Lê Âm cười tôi, chị ấy bảo tôi vốn không hiểu thế nào là yêu.
Tôi đã đưa ra một đống ví dụ để chứng minh rằng mình hiểu tình yêu là gì: “Như Lương Sơn Bá với Chúc Anh Đài, Giả Bảo Ngọc với Lâm Đại Ngọc này…”
Cuối cùng Lê Âm chỉ đành gật đầu, chị ấy chân thành nói một câu: “Đọc cũng không ít sách nhỉ.”
Rõ ràng Lê Âm đang nhìn tôi nhưng tôi lại có cảm giác chị ấy đang nhìn về một nơi xa xăm nào đó.
Lê Âm nói với tôi, yêu là nhớ nhung, yêu là bận lòng, yêu là xốc nổi, yêu là khổ đau, yêu là rối bời.
Yêu là đáp án không có công thức cố định, và mỗi người sẽ có một cách yêu khác nhau.
Mỗi chữ chị ấy nói tôi đều hiểu nhưng khi kết hợp chúng lại với nhau tôi lại không hiểu lắm, sau đó lại kết thúc vấn đề bằng câu “Em còn quá nhỏ”.
Câu nói tôi hay nghe nhiều nhất chính là “Em còn quá nhỏ, sau này em sẽ hiểu thôi”.
Buồn nhất cũng là câu nói này.
Đợi đến khi tôi thật sự hiểu ra, e là cũng quá muộn rồi.
18
Hứa Quân Sơ ngồi trước cổng nhà tôi suốt một đêm.
Trông thấy dáng vẻ đáng thương đó của anh ấy, cuối cùng tôi vẫn mềm lòng ra ngoài mở cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-co-giai-nhan/2735020/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.