1
Thời trẻ, Lục Chấp từng ở đợ nhà tôi.
Cha mẹ anh đều mất ở đó.
Mất thế nào ư?
Ha ha…
Họ đã bị cha, và cả anh trai tôi chèn ép đến ch.ết.
Tôi đã tận mắt trông thấy Lục Chấp quỳ dưới trời tuyết, quỳ lạy, dập đầu van xin cha cho anh ít t.iền m.ai t.áng cho cha mẹ mình.
Cha keo kiệt, vô tình, đối xử rất hà khắc với người dưới. Ch.ính phủ nhà Thanh vừa mới d.iệt v.ong, thời thế loạn lạc, “tiết kiệm” được khoản nào hay khoản đấy.
Hằng ngày có cả đống người ch.ết đói, ch.ết lạnh được khiêng ra khỏi nhà tôi nhưng vẫn luôn có người sẵn lòng ở đợ.
Cha tôi đã dùng đủ mọi cách để khất nợ người dưới, anh trai cũng bắt đầu học theo ông ấy.
Trong suốt hai tháng cha mẹ Lục Chấp tới làm việc cho anh cả, họ không nhận được hào nào. Đến nhà đòi n.ợ thì bị cha vu cho tội tr.ộm c.ắp, đ.ánh cho một trận rồi đuổi thẳng cổ.
Mùa đông năm ấy rất lạnh.
Đôi vợ chồng không qua khỏi nên đã mất vào mùa đông năm ấy.
Khi đó Lục Chấp khoảng mười lăm, mười sáu tuổi. Anh quỳ dưới trời tuyết lạnh, quỳ suốt ba ngày trời.
2
Lúc anh cả dẫn tôi đi mua kẹo hồ lô.
Anh quỳ ở đó.
Mua kẹo hồ lô về đến nhà.
Anh quỳ ở đó.
Lúc tôi ngồi trên bậc thềm đá xanh ăn hết kẹo hồ lô.
Anh vẫn quỳ ở đó.
Trời lạnh đến nỗi mặt anh đỏ bừng, khóe miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-co-giai-nhan/2735023/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.