Cố Hạnh Chi nghe vậy thì trái lại không thấy có quá nhiều bất ngờ.
Trò lặng lẽ tẩu thoát, lấy cái chết để thoát tội chẳng phải chiêu mới gì, chàng gặp nhiều rồi. Chỉ là nếu kẻ đứng sau màn đã biết người đáng chết lại chưa hề chết, e là sẽ giành trước một bước giết người diệt khẩu.
Thế nên vào thời điểm này, phải giành lấy nó.
Chàng suy tính một chốc, buông quyển sách trong tay, đang định sắp xếp thì trông thấy Tần Chú không biết từ lúc nào đã chạy đến trước mặt mình. Tay hắn dò xuống tìm, túm được xấp đồ ban nãy bị nhét vào dưới bàn một cách chuẩn xác rồi kéo ra ngoài, giấy má lập tức rơi lả tả ra đất.
Dù tính tình có tốt cỡ mấy, Cố Hạnh Chi cũng có phần tức giận, tiến tới tóm lấy Tần Chú rồi nhấc cả người hắn lên.
“Oái! Oái! Thả ta ra! Giết người! Thị lang trung thư Cố Hạnh Chi ban ngày ban mặt ở trung thư tỉnh ngang nhiên giết người!” Tần Chú thấy vùng vẫy vô dụng, bèn vừa kêu la vừa giật một tờ giấy trong đó ra, một hai muốn coi tường tận.
“Đây là…” Tần thị lang bị người ta xách cổ áo lấy làm khó hiểu, nhìn thứ đồ giống bảng chữ mẫu kia, mặt hắn nhăn tít hệt quả mướp đắng.
Tay bỗng trống không, đồ đã bị Cố Hạnh Chi cướp về.
“Ngươi viết bảng chữ mẫu làm chi?” Tần Chú truy hỏi Cố Hạnh Chi đang cúi người nhặt lại giấy, khăng khăng hỏi cho ra nhẽ.
“Luyện chữ.”
Tần Chú ngơ ngác, cảm giác như mình đang nghe chuyện cười.
Xem cả cái Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-than/730357/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.