và Bạch Chỉ vốn nên thân thiết từ lâu nhưng tất cả là vì nàng yếu kém không dám đối diện với Bạch Chỉ, vì khi đối diện với Bạch Chỉ một áp lực vô hình sẽ xuất hiện, nàng sợ cảm giác ấy,nhưng nàng đã trốn tránh quá lâu vừa hay đây chính là thời điểm nàng vực dậy,có thể sử dụng Bạch Chỉ lấy lại hào quang của gia tộc
Thấy nàng đột nhiên thất thần nhìn hắn,Bạch Chỉ cất giọng gọi Thất Tử :" Này.. này."
Thất Tử liền hoàn hồn trở về nàng đưa mắt xuống nhìn thiếu niên kém nàng một cái đầu,ánh mắt của nàng như chứa rất nhiều vấn đề, nàng đưa tiếng nói bình tĩnh
" Sau này ngươi không cần trốn nữa,cứ ra đây,ta và ngươi sẽ là người đồng hành cùng nhau,chúng ta cùng nhau cố gắng,cùng nhau tìm kiếm Tử Mặc nhé"'
Bạch Chỉ suy nghĩ gì đó xong liền nhàn nhạt trả lời
" Ta nguyện ý với tất cả mong muốn của ngươi"
Thất Tử mừng rỡ,thì ra Bạch Chỉ cũng rất dễ nói chuyện có lẽ chỉ là nó chưa thân thiết với nàng đủ,nàng chỉ cần nhiêu đó,giọng nói nàng tràn ngập tươi cười nói
" Được rồi,chúng ta về nào"
Sau đó nàng nhanh nhẹn bước đi,Bạch Chỉ cũng nhanh chân theo bước của nàng,về tới phòng của Thất Tử,nàng uể oải bóp vai của mình,nguyên ngày hôm nay tu luyện thật có chút mệt,Bạch Chỉ lúc này đang quan sát quanh phòng sau đó tiến về chiếc ghế ngoan ngoãn ngồi lên
Thất Tử mềm người vươn vai hệt như chú mèo vươn mình,sau đó lên tiếng " Ta đi tắm đây,ngươi làm gì làm đi,ngươi cũng có thể lên giường ta ngủ" (1
Sau đó liền mang đồ bước vào phòng tắm,trong căn phòng ấm áp, khe khẽ tiếng nước chảy cùng với tiếng hát ngâm nga của nữ tử,Bạch Chỉ cũng có chút buồn ngủ,Bạch Chỉ nhẹ nhàng rời khỏi chiếc ghế ngoan ngoãn lên chiếc giường êm ái kia nằm,Bạch Chỉ chọn góc bên trong yên tĩnh nằm ra hưởng thụ mềm mại của chiếc giường
Không lâu sau tiếng nước chảy tắt đi,âm thanh ngâm nga cũng nhỏ dần, Thất Tử liền bước ra với bộ dạng ướt át, nàng mặc bộ y phục đơn giản bước chân nhẹ nhàng ung dung tới ngồi trước gương nhẹ nhàng dùng khăn lau tóc ướt
Sau một hồi,tất cả đã ổn thỏả nàng liền tới chiếc giường của mình, lúc này Bạch Chỉ đã ngủ say,khi ngủ Bạch Chỉ trông thật vô hại như một đứa trẻ,nhưng Bạch Chỉ thật sự là một loại ám khí loại cực hiếm
Được Bạch gia thu phục từ mấy trăm năm trước và được truyền lại tới hiện tại,Bạch Chỉ xưa nay có thể cứu người nhưng còn có thể giết người,nếu mục đích trong tay người xấu mọi việc sẽ càng tệ hơn,Bạch gia mấy trăm năm trước khi thu phục được Bạch Chỉ,đã có nhiều giao dịch với các môn phái khác nhau,có tà có bạch, mục đích đều không tốt lành,đều có những bi kịch đem đến cho người khác, máu chảy thành sông
Sau khoảng thời gian đó, Bạch Gia đã ngưng giao dịch với các môn phái chuyển thành gia tộc dệt chỉ hùng đại,những sợi chỉ không còn để hại người mà trở thành thứ đẹp đẽ cho người khác khoác lên,từ đó Bạch Gia mang danh huy hoàng bao lâu nay,nhưng đã biến mất từ 11 năm trước
Khép lại màn đêm,nàng xoay người ôm lấy Bạch Chỉ, rồi chìm vào giấc ngủ....
Qua hôm sau Bạch Chỉ vẫn là tỉnh dậy trước nàng, Bạch Chỉ khẽ giật mình,vì hắn đang nằm trong vòng tay êm ái của Thất Tử,hắn có thể hửi được mùi hương ngọt ngào như mật hoa trên người nàng,một mùi hương mang lại cảm giác rất dễ chịu,êm dịu lại thanh thuần,rất mau Bạch Chỉ liền dứt khoát thoát khỏi vòng tay của Thất Tử,Bạch Chỉ cất tiếng gọi nàng
"Bạch Thất Tử,ngươi mau dậy"
Đương nhiên lời gọi này của Bạch Chỉ không tác dụng,hắn bèn gọi lớn hơn " Bạch Thất Tử!..ngươi mau dậy!!"
Lần này có hiệu quả Thất Tử đã có động tĩnh,gương mặt xinh đẹp của Thất Tử nhàn nhạt thoải mái, cất lời nhẹ" Ta ngủ một lát"
Bạch Chỉ không kiên nhẫn nói tiếp " Ngươi còn không chịu dậy ta liền không giúp ngươi luyện khí,cho ngươi mãi mãi ở Trúc Cơ,không thể đi tìm hắn ta"
Câu này chính là sát thương chí mạng đánh trúng Thất Tử, nàng đột nhiên mở mắt nhanh chóng ngồi dậy, cất giọng chào hỏi
"Bạch Chỉ,ta dậy rồi,chúng ta đi rửa mặt rồi cùng tới Nguyệt Thụ tu luyện nào,nơi đó có nhiều sương sớm rất tốt cho tu luyện"
Bạch Chỉ gật đầu đầu cùng Thất Tử rời giường,không lâu sau cả hai đã bước ra khỏi cửa phòng,vừa bước ra đã trùng hợp gặp Khả An đang mang hộp thức ăn tới, Khả An nhìn thấy Bạch Chỉ đột nhiên la lớn
"A!!!!!! Tiếu Thư!!!!người giấu ta sinh hài tử sao!!!!"
Bạch Chỉ nhanh chóng sài phép khiến Khả An im miệng, khiến nàng không thể phát ra tiếng như miệng đã bị khâu lại,Thất Tử bình tĩnh nói
" Khả An muội bình tĩnh chút,không phải ta đẻ,mà là Bạch Chỉ,là người của ta"
Thấy Khả An không thể ngừng mở lớn đôi mắt,Thất Tử nhìn qua Bạch Chỉ nói:" Mở khẩu cho Khả An đi"
Bạch Chỉ liền giải phép để Khả An nói chuyện ,vừa mới giải phép Khả An liền phun lời:" Tiểu thư,người bỏ Khúc công tử lại tìm một cậu bé để thoả mãn sao,người thật là ác độc"
Thất Tử bị oan liền hùng hồn lên tiếng :" Ta không bỏ huynh ấy, ta yêu huynh ấy như chuột yêu gạo sao ta có thể từ bỏ gạo của mình dễ dàng như thế"
Bạch Chỉ cũng bực tức tiếp lời :" Ta không phải cậu bé,tuổi của ta có thể sinh ngươi hơn 100 lần"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]