🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
" Ta không phải cậu bé,tuổi của ta có thể sinh ngươi hơn 100 lần".

Bạch Chỉ dứt lời, Khả An và Thất Tử đồng loại tròn mắt nhìn hắn,Bạch Chỉ nghiêng nghiêng hiển nhiên nói :" Có gì đáng kinh ngạc sao?"

Thất Tử hùng hồn liền đáp :" Đương nhiên đáng kinh ngạc,ngươi nhìn còn trẻ như vậy,ngươi có lừa bọn ta không?"

Bạch Chỉ nghe vậy đành lắc đầu ngao ngán:" Ngươi là người của Bạch gia vậy mà lại ko rõ cái này?"

Thất Tử lắc lắc đầu, xưa nay nàng cũng không để tâm tới, Bạch Kính cũng không nhắc đến, nàng còn tưởng Bạch Chỉ thật sự nhỏ tuổi hơn nàng

" Dù ngươi có lớn bao nhiêu,với vẻ ngoài này ta cũng sẽ không quan tâm"

Bạch Chỉ dường như cũng không cần nàng phải cung kính lễ phép với hắn như đối xử với người già,nên cũng không nói gì thêm,Khả An nãy giờ được một phen hú vía,vì nàng ta chỉ là một người bình thường gặp quái vật hơn

100 tuổi mà lại mang dáng vẻ của thiếu niên,hoang mang cũng là hiển nhiên

Thất Tử thấy Khả An vẫn chưa hết bàng hoàng liền tiến tới giúp nàng bình tĩnh" Ta giới thiệu cho ngươi,đây là

Bạch Chỉ chính là thần khí của ta,nó đã nhận ta làm chủ từ lâu,ngươi không cần nghĩ nhiều"

Không biết Khả An có hiểu lời nàng nói không nhưng nàng ta liên tục gật đầu,đôi mắt thì không thể dời tò mò trên người Bạch Chỉ,Thất Tử nhìn thấy hộp đựng đồ ăn liền háo hức cầm lấy,mở hộp đựng,một mùi hương ngan ngát từ đồ ăn bốc lên không khỏi khiến nàng đói bụng



Thất Tử cầm lấy đồ ăn liền vui vẻ nói:" Được rồi,chúng ta cùng nhau ăn đi"

Bạch Chỉ vốn không cần ăn,nhưng Thất Tử đi đâu hắn liền theo đó, Khả An vốn định từ chối nhưng bị Thất Tử lôi kéo không thôi còn không cho rời đi liền phải theo Thất Tử

Thất Tử dẫn hai người tới một gốc cây bóng mát,bên cạnh còn có dòng suối chảy từ đỉnh núi xuống,những dòng chảy nhẹ nhàng ranh rách, làn gió khẽ thổi nhẹ trong gió, tiếng chim hát khúc ca chíu chít làm bầu không khí càng thêm tươi sống

"Lúc trước,ta cùng Tử Mặc thường xuyên đến đây chơi,còn có lần ta trốn học để cùng dùng bữa với huynh ấy ở đây" Thất Tử kể lại hồi ức của nàng và Tử Mặc,nét mặt của nàng càng không giấu được sự niềm vui hoài niệm

Khả An dường như đồng cảm với nàng cảm thấy cùng hoài niệm,Khả An ân cần nói:" Ta khẳng định là Khúc công tử có tình cảm với người, trước đây nữ nhân duy nhất được ở cạnh ngài ấy ngoài hầu cận,chỉ có tiểu thư ngài ấy để ở bên cạnh"

Câu nói này của Khả An như tiếp thêm động lực cho nàng, Thất Tử khoé môi ngày càng cong đôi mắt đã cười lên trông rõ" Hii... hi.... Khả An miệng nhỏ của ngươi thật lanh lợi ,tiểu thư rất thích thưởng cho ngươi một miếng thịt lớn”

Thất Tử gắp lấy một miếng thịt được chiên lên thơm lừng đút tới miệng Khả An, Khả An cũng vui vẻ nhận thưởng

Khi cả ba đang tận thưởng thoải mái không khí tươi mát của buổi sáng,đột nhiên một giọng nói âm trầm vang tới"

Thất Tử,ta tới mang thêm dược phẩm cho muội"

Cả ba người đồng loạt quay đầu,bóng dáng Bạch Kính liền xuất hiện,Thất Tử chào đón dơ tay vẫy vẫy Bạch Kính cùng nói:" Kính ca,ta có người muốn giới thiệu cho huynh"

Dáng người Bạch Kính cao ráo,cùng với nước da trắng xứ đặc trưng của họ Bạch, mái tóc dài thẳng tắp của hắn được cột gọn gàng,hắn mang vẻ khôi ngô tuấn tú,nhưng lại khó tiếp cận,bước đi nhanh nhẹn êm nhẹ,bước tới

Thất Tử nhanh chân bước tới cầm hộp đựng dược phẩm trong tay Bạch Kính, rồi quay người qua hướng Bạch Chỉ"' Vị này là Bạch Chỉ" Bạch Kính khẽ gật đầu,Thất Tử tiếp tục nói với Bạch Chỉ tay đưa lên hướng về Bạch Kính" Còn đây là Kính Ca,huynh ấy là biểu ca của ta"



Bạch Chỉ âm trẩm nhìn Bạch Kính,bên này Bạch Kính cũng suy tư nhìn Bạch Chỉ,cả hai đều đang thăm dò đối phương, Bạch Kính là người lên tiếng trước

" Lần đầu gặp mặt,nghe danh ngài đã lâu"

đáp lại hắn là ánh mắt không chứa cảm xúc của Bạch Chỉ,Thất Tử thấy tình hình không khả quan liền đổi chủ đề"

Từ nay ta có Tiểu Bạch trợ giúp nhất định sẽ nhanh chóng thoát khỏi cảnh giới Trúc Cơ"

Bạch Kính cũng rời ánh mắt khỏi người Bạch Chỉ rồi bình tĩnh nói với Thất Tử:" Muội không được chủ quan,dù có sự trợ giúp của Bạch Chỉ,thực lực vẫn phải dựa vào muội"

Nghe Bạch Kính nhắc nhở Thất Tử có phần không muốn nghe " Muội biết rồi ....Muội biết rồi "

Không lâu sau Thất Tử cũng bắt đầu tu luyện, lần này nhờ không còn bị quấy phá,Thất Tử đã nhanh chóng ổn định khí trong cơ thể phát ra

Bạch Kính quan sát không khỏi trầm trồ" Tốc độ luyện khí của muội rất tốt, đây là ngày thứ 2 muội học mà đã thành thạo thế này,ta có lời khen"

Thất Tử được khen,gương mặt đã tràn đầy tự hào,giọng nói mấy phần tự tin" Đây chỉ là chuyện nhỏ đối với muội"

Tuy nói vậy nhưng thật ra Thất Tử không phải ngày thứ 2 học luyện khí,trước đây khi thấy Tử Mặc luyện khí, nàng đã âm thầm quan sát từng cử động của Tử Mặc chăm chú đưa nó vào não bộ,còn có lần nàng vì muốn ở bên Tử Mặc mà cầu xin Tử Mặc dạy nàng luyện khí,Tử Mặc đã dạy nàng tịnh tâm thức, lúc đó nàng không thể tịnh tâm, do

Tử Mặc vừa mới tắm xong cơ thể còn dính nhiều giọt nước,y phục lỏng lẻo để lộ ra cơ bắp được ẩn sâu bên trong khiến nàng loạn trí.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.