Khúc Tử Mặc thở dài vậy mà đói đến đầu óc không tỉnh táo,Khúc Tử Mặc đành lớn tiếng kêu người bên ngoài xe ngựa
" Người đâu!"
Người bên ngoài liền xuất hiện,là một người đàn ông trung niên khoảng từ 31-35 tuổi vóc dáng to lớn tựa như gấu to,gương mặt người này khá bình dị chất phát,dường như có thể được việc ,Nhã Nam liền kéo rèm đáp" Sao thế công tử"
Khúc Tử Mặc lạnh giọng nói:" Ngươi có đồ ăn không,Bạch Thất Tử đói đến ngất xỉu rồi"
Nhã Nam lái ngựa hốt hoảng nói" Ta không có,hiện tại đang ở rừng không có người buôn bán chỉ còn mấy dặm là tới phủ Thần Sách không bằng đợi đi tới phủ thần sách"
Khúc Tử Mặc đen mặt,người lái ngựa tiếp tục cho ngựa đi,tình hình hiện tại chỉ có thể đợi,Bạch Thất Tử ngất xỉu như còn gặp ác mộng cả người đã ướt đẫm mồ hôi,Khúc Tử Mặc đưa tay lên trán nàng kiểm tra,đúng như suy đoán của Khúc Tử Mặc,nàng ta phát sốt rồi
Bạch Thất Tử mơ hồ tìm hơi ấm,vô tình cả người dựa vào Khúc Tử Mặc,Khúc Tử Mặc bất giác ôm lấy Bạch Thất Tử cho nàng hơi ấm,hắn có chút thất thần với nhiệt độ cơ thể của nàng vì hắn và nàng đang ở khoảng cách rất gần
Làn da nữ hài tử trắng nõn,làn tóc trắng mềm tựa mây,dáng vẻ yếu đuối của nàng làm hắn càng muốn để tâm tới nàng hơn,hắn đã là người trưởng thành chỉ có cơ thể là còn nhỏ,hắn vậy mà có cảm tình đặc biệt đối với một đứa trẻ
Từ khi nhìn thấy Bạch Thất Tử hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tam-vi-nguoi/3743229/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.