Liễu Nhân cố gắng bình tĩnh,lão hít thở khó khăn bàn tay nắm chặt cây gậy gỗ trong tay
" Các ngươi mau ra ngoài "
Liễu Nhân kêu người hầu ra ngoài lúc này chỉ còn Bạch Thất Tử , Bạch Kính , Liễu Nhân Trưởng Lão và Khúc Tử Mặc không khí bỗng trầm đi,ông chợt nhìn về phía Bạch Thất Tử rồi đưa tay lau lau đôi mắt đang đỏ hoe
Liễu Nhân khàn khọc lên tiếng" Tiểu hài tử...ta là tà anh trai ruột của mẫu thân ngươi"
Bạch Thất Tử kinh ngạc mở lớn đôi mắt tròn xoe nhìn ông rồi lại quay qua nhìn Bạch Kính,Bạch Kính khẽ ho nhẹ ra hiệu cho Bạch Thất Tử mau nhận người thân đi
Bạch Thất Tử gật gật đầu rồi đưa mắt nhìn tới Liễu Nhân,nàng đưa giọng cất" Người...là thúc thúc của ta?"
Liễu Nhân gật đầu rồi nói tiếp " Chúng ta còn rất nhiều chuyện cần nói,nhóc con,ngươi tên gì"
" Bạch Thất Tử "
Lão cười khanh khách tựa hồ rất vui vẻ "Hảo..hảo..tên rất đẹp,còn ta là Liễu Nhân , từ nay nơi này chính là nhà của ngươi,ta thu nhận ngươi cả cậu thanh niên kia"
Bạch Kính nghe vậy liền nói:" Ta là Bạch Kính,đa tạ đại nhân đã thu nhận"
Liễu Nhân gật đầu hài lòng,tiếp theo ông nhìn qua bên hài tử đang ngồi yên nãy giờ rồi nói
" Đây là Khúc Tử Mặc,là truyền nhân của ta,các ngươi chào hỏi nhau một chút đi"
Bạch Thất Tử cùng Bạch Kính nhìn tới một lượt Khúc Tử Mặc như khúc gỗ ngồi yên bất động,lúc này nhận thấy ánh mắt tò mò của cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tam-vi-nguoi/3743228/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.