Cậu về rồi.
Thời Ý không nói với Phó Tư Điềm chuyện Phó Tư Du đến tìm mình buổi trưa, dính lấy Phó Tư Điềm hồi lâu, ôm Phó Tư Điềm ngủ hơn một tiếng trên chiếc giường nhỏ trong phòng nghỉ, mới lưu luyến mà rời khỏi Nam Nguyên. Buổi tối Thời Ý có tiệc xã giao, Phó Tư Điềm lo cô ấy bụng rỗng sẽ hại dạ dày, đúng lúc chạng vạng cố ý bảo nhân viên đi đưa thức ăn nhẹ cho cô ấy lót dạ. Thời Ý vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, ẩn nhẫn tình ý lúc nhận được hộp thức ăn, suýt chút nữa là làm mù mắt trợ lý Kiều Mạn.
Móa! Có phải tổng giám đốc Thời càng ngày càng ngọt không!
Kiều Mạn vân vê ví tiền của mình, cảm giác bản thân sắp sửa bắt đầu chuẩn bị quà kết hôn cho sếp luôn rồi.
Cũng không biết có phải vì tâm trạng tốt hay không, buổi tối xã giao Thời Ý hiếm có khi dễ nói chuyện, gần như ai đến cũng không từ chối, uống không ít rượu.
Kiều Mạn thấy mặt Thời Ý đỏ gay, lo lắng Thời Ý say rồi, sau khi cùng tài xế đưa cô ấy về tiểu khu, định đưa lên lầu như trước giờ, pha cho cô ấy tách trà giải rượu, chờ cô ấy ngủ rồi đi, nào ngờ Thời Ý từ chối.
"Tôi không sao." Âm thanh Thời Ý trong trẻo lành lạnh, "Không cần phiền em, em về nghỉ ngơi đi."
Kiều Mạn thấy trong mắt Thời Ý tuy có chút mỏi mệt, nhưng quả thực vẫn còn tỉnh táo, bèn yên tâm, không tự tìm phiền toái nữa.
Thời Ý nhìn theo xe Kiều Mạn biến mất trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-nhip-vi-nguoi/505585/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.