Như thể chạm vào cô thế nào cũng không đủ.
Sự sững sờ của Phó Tư Điềm rơi vào trong mắt Thời Ý biến thành do dự, ánh mắt Thời Ý ảm đạm, "Nếu cậu băn khoăn, muộn một chút rồi nói sau cũng được."
"Không phải." Phó Tư Điềm vội phủ nhận, "Chỉ là mình hơi kinh ngạc."
"Hử?"
"Mình... mình cho rằng cậu cần thêm thời gian để thích ứng, sẽ không cân nhắc chuyện này ngay." Cô cắn môi, niềm vui tràn ngập trong lòng, "Cậu biết đó, có vài người... sẽ lo ngại ánh mắt của người khác."
Thời Ý thấy cô trông không có vẻ là không muốn, lòng cũng nhẹ nhõm hơn. "Cậu nghĩ gì vậy?" Cô ấy dùng ống hút trà sữa cọ lên môi dưới của Phó Tư Điềm như đang trêu một chú mèo con, "Loại chuyện này, trước khi yêu đương hẳn là nên cân nhắc rõ ràng rồi chứ."
Phó Tư Điềm bị cọ đến mặt đỏ tim đập, mở miệng cắn ống hút, "Mình sai rồi."
Cô sợ Thời Ý cầm trà sữa lâu mỏi tay, tự mình đưa tay ôm lấy ly trà sữa.
Thời Ý cười trêu một tiếng, dùng ngón trỏ khều nhẹ cằm cô, "Thái độ nhận lỗi rất tích cực."
Phó Tư Điềm cười thẹn thùng.
Thời Ý thu tay về, nghiêm túc nói: "Nếu để ý ánh mắt của người khác thì mình đã không bắt đầu với cậu. Nếu cậu thật sự để ý, vậy chúng ta cũng không nên tiếp tục. Người mà ngay cả bước đầu tiên còn không thực hiện được, vậy cũng chẳng đi nổi đến cuối cùng. Mình không thích lãng phí thời gian cho một việc không có kết quả."
"Không để ý, mình không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-nhip-vi-nguoi/505505/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.