Cô... có thể đi vào được không?
Sóng mắt Thời Ý lưu chuyển, âm thanh rất trầm hỏi: "Mình không động đậy, cậu muốn sao."
Những lời còn lại bị đôi môi mềm mại của Phó Tư Điềm ăn mất.
Phó Tư Điềm cẩn thận dán vào Thời Ý, tim đập thình thịch. Dáng vẻ trêu chọc cô của Thời Ý quá hấp dẫn, quá càn quấy. Cô ấy cứ làm loạn như vậy, làm sao cô có thể bình tĩnh cho được. Cô cũng muốn thấy dáng vẻ bối rối thẹn thùng của cô ấy.
Nhưng khi hai đôi môi dán lên nhau, vô tình đập vào răng Thời Ý, khoảnh khắc chạm vào đầu lưỡi của Thời Ý, dây cung trong đầu cô như đứt đoạn, hoàn toàn không biết phải làm như thế nào.
Hôm qua, Thời Ý... chưa đi vào.
Cô... có thể đi vào được không?
Cô chần chừ, có khuynh hướng rút lui, Thời Ý bỗng nhiên giữ chặt eo cô, ngậm lấy môi dưới của cô cắn nhẹ, như đang trừng phạt.
"Lá gan chỉ lớn như vậy thôi à?" Trong mắt cô ấy đều là ý cười.
Phó Tư Điềm bị trêu đến xay xẩm mặt mày, Thời Ý cũng không định cho cô thêm thời gian suy xét nữa. Cô ấy liếm nhẹ nơi vừa bị cắn của Phó Tư Điềm, chuẩn bị xâm nhập vào.
Cửa ký túc xá đột nhiên lại vang lên tiếng "Két".
!
Hai người gần như là bắn ra theo bản năng.
Tay Thời Ý di chuyển, giấy dán tường không được giữ lại liền bay xuống, phát ra một tiếng "phạch" rất nhẹ trong không khí. Sau đó, ký túc xá im lặng trở lại.
Mọi mê đắm diễm lệ tan biến không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-nhip-vi-nguoi/505506/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.