Reng..reng... reng
Tiếng điện thoại cắt ngang cuộc nói chuyện.
Là điện thoại của anh reo.
" Chuyện gì?''
''....''
''Được ''
Sau khi nói chuyện điện thoại xong anh cũng tạm biệt cô rồi đi giải quyết công việc.
Anh nói giải quyết xong công việc anh sẽ quay lại.Cô đã thẳng thừng từ chối:
'' Anh không cần quay lại đây đâu, tốt hơn là anh đi luôn đi và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi lần nào nữa ''.
Đáp lại sự cự tuyệt của cô,anh chỉ nhẹ nhàng nói: '' Anh sẽ quay về với em và con.Chờ anh nhé!''
Nhìn bóng lưng anh rời đi,cô biết anh đau lòng, nhưng cô sợ lắm.Sợ anh chỉ đang cảm thấy có lỗi nên muốn bù đắp, chứ hề thật lòng yêu cô.
Không hiểu sao nhìn anh đi mà lòng cô bồn chồn khó tả, như kiểu sau hôm nay anh đi sẽ không về nữa.
Khoảng 2h chiều.
Cô chờ mãi mà không thấy anh đâu,cô bắt đầu có dự cảm không lành.Cô sợ rồi, thật sự sợ rồi. Cô giựt bỏ dây chuyền dịch trên tay rồi chạy ra khỏi phòng, ngay sau đó cô đã vô tình nghe được tiếng mấy cô y tá nói chuyện.
" Cậu trai trẻ vừa nãy, có vẻ đang nguy kịch lắm đấy ''.
Một người khác lại nói thêm:
" Đúng thế,nghe nói anh ta là giám đốc một tập đoàn lớn.Vợ thì đang mang thai nữa. Thật tội nghiệp quá.''
Cô nghe đến đây mà lòng không khỏi chua xót,cô sai rồi cô không nên đuổi anh đi,cô nên giữ chân anh lại. Cô chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-em-roi/2455152/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.