Anh thấy biểu hiện của cô, không khỏi buồn cười:
" Hồi nãy thì đuổi anh về với vợ con anh.Bây giờ anh về với vợ con anh rồi,em vẫn đuổi anh à? Em không sợ cô ấy ghét em sao chứ - ''
" Cô ta ghét tôi thì sao? Chả liên quan đến tôi ''
" Em sẽ không tin được đâu, nếu anh nói em quen ngườì này.'' Anh gian xảo nói.
" Quen à, người tình bé nhỏ của anh ư? Hứm.. Tôi khinh.'' Nhắc đến cô ta cô lại tức không chịu nổi.
" Cô ấy cũng họ Trần, và điều đặc biệt hơn là cô ấy cũng tên Lạc.''
Anh lại nhìn biểu hiện khuôn mặt cô liên tục thay đổi khi nghe anh nói.Anh lại càng muốn trêu cô hơn. Ai bảo cô dám mang vợ và con anh đi tận mấy tháng trời bây giờ anh mới tìm được.
" Thì sao chứ, tôi chưa từng quen ai như vậy.''
" Vợ anh...Cô ấy năm nay 23 tuổi,đang mang thai được hơn bốn tháng rồi. Cô ấy rất đẹp và còn đáng yêu nữa nha 😁.''
" Vậy chúc mừng anh sắp làm cha nhé.
Tôi bận rồi mời anh về cho.''.
Cô thực rất mệt nha, mà cái anh chồng này cũng thật là không biết thương vợ thương con gì cả.
Nhưng anh yên tâm đi, những ngày tháng tươi đẹp của anh sắp hết rồi. Sắp tới phải gánh nghiệp anh tạo ra nhiều nhiều.
" Em ở yên đây cho anh. Em còn chưa nói vợ con anh đang ở đâu kia mà?''
'' Anh bị điên rồi. Hay bị chập mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-em-roi/2455154/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.