sau khi giới thiệu xong, Tuyên phu nhân liền lấy danh nghĩa “chiêu đãi khách nhân” mà tạo đủ mọi cơ hội cho Tuyên Thiếu Minh cùng Nguyệt Như ở một chỗ. thỉnh thoàng còn đi lại bên cạnh y, thao thao bất tuyệt xem Nguyệt Như là tốt như thế nào? mới đầu Tuyên Thiếu Minh cũng không nói gì, rằng gặp dịp thỳ chơi cũng không ảnh hưởng toàn cục. không ngờ Tuyên phu nhân cầm bát tự của hai người đi hỏi nhân duyên không nói, lại còn lặng lẽ chuẩn bị sính lễ tới cửa cầu thân. nếu không phải hạ nhân nói lỡ miệng, Tuyên Thiếu Minh còn không biết mình sắp trở thành chú rể đâu. 
Tuyên Thiếu Minh nổi giận đùng đùng chạy như điên đến tiền thính tìm mẫu thân y hỏi rõ, vừa lao tới nơi miệng liền hô lớn: “nương, con không….” thanh âm y bỗng im bặt đình chỉ, hai chòng mắt đột nhiên mở lớn. 
vị tân khách nhân đang ngồi ở thượng vị kia, đây không phải là ảo giác của y đi? 
Tuyên đại thiếu gia đứng ngốc như trời chồng ở cửa nhưng lại thật sự nheo nheo lại mắt xác định chính mình không có nằm mơ. 
” Thiếu Minh, ngươi tới thật đúng lúc, ta đang muốn sai người đi nói cho ngươi biết Bùi thiếu hiệp đến đây.” 
nghe thấy giọng nói của phụ thân, Tuyên Thiếu Minh bỗng nhiên hoàn hồn, tiếp theo vị khách nhân tráng niên y phục phiêu dật hướng y lộ ra một cái mỉm cười. 
“tiểu sư đệ, đã lâu không gặp.” 
“đại sư huynh.” sau phút kinh ngạc, Tuyên Thiếu Minh nhịn không được mừng như điên, một bên kêu một bên nhào vào lòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-huyen-ngam/1291085/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.