- Vừa rồi Bại Nguyệt lỗ mãng, đã kính trà tất nhiên phải hai tay dâng lên trước mặt thánh nữ điện hạ.
Bại Nguyệt hoàng tử rót ly linh trà khác, nho nhã lễ độ đưa tới trước mặt Hiên Viên Nhất Nhất, khuôn mặt điển trai luôn treo nụ cười thân thiện.
Những anh kiệt yêu tộc hiểu biết Bại Nguyệt hoàng tử nhận được một tín hiệu, gã nhìn trúng thánh nữ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, sau này phải khách sáo với Thủy Nguyệt Thánh Nữ.
Lưu Tô Tử cười khẩy nói:
- Mấy hôm trước nghe nói Bại Nguyệt hoàng tử thua vào tay một vương giả thế hệ trẻ nhân tộc, quả nhiên bị đánh rớt nhiều nhuệ khí.
Vẻ mặt Bại Nguyệt hoàng tử khó xem, từ nhỏ đến lớn gã chưa từng thua, đó là lần thua đầu tiên. Bại Nguyệt hoàng tử không ngờ một nữ nhân tộc bình thường dám vạch vết sẹo của gã ra.
Ánh mắt Bại Nguyệt hoàng tử độc ác, ra tay nhanh như chớp. Móng vuốt đầy vảy cá tung ra, vuốt sắc bén như lưỡi câu chộp cổ Lưu Tô Tử.
Vù vù vù vù vù!
Cổ kiếm sau lưng Hiên Viên Nhất Nhất bay khỏi vỏ, kiếm khí kéo hình trăng khuyết chém nát không gian, đẩy lùi móng vuốt, lực lượng ngang ngửa với Bại Nguyệt hoàng tử.
Bại Nguyệt hoàng tử rụt tay về giấu dưới tay áo, lạnh lùng trừng Hiên Viên Nhất Nhất, nói:
- Nể mặt mà không biết điều. Tưởng Thủy Nguyệt Thiên Cảnh ghê gớm lắm sao? Trước thái cổ thánh yêu tộc chúng ta thì muốn diệt nguyên nhân tộc liền diệt. Bản hoàng tử kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748699/chuong-1806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.