Trước cửa Tiên Hư cung có hai lão nhân trông chừng, mắt sáng ngời, tinh thần phấn chấn, là cường giả thế hệ trước.
Hiên Viên Nhất Nhất, Lưu Tô Tử đưa thiệp mời, đi vào trong.
Tây Môn Xuy Tiêu cười gian:
- Đêm nay bốn tiên nữ nhân tộc mở tiệc mời nhân kiệt đỉnh cao nhất trong thế hệ trẻ nhân tộc. Người nào được mời đều là thiên chi kiêu nữ kinh thiên vĩ địa, thế tử tước phủ Trung Ương vương triều chưa chắc có tư cách đi vào. Sự kiện quan trọng này mấy vạn năm chưa chắc gặp một lần, nay chúng ta đụng trúng, quá may mắn.
Phong Phi Vân nhướng mày nói:
- Tây Môn huynh có thiệp mời không?
Tây Môn Xuy Tiêu xoa hai tay, thật sự hiện ra hai tấm thiệp:
- Lỡ tóm được hai tấm.
Tây Môn Xuy Tiêu đưa một tấm thiệp mời cho Phong Phi Vân, nghênh ngang đi vào Tiên Hư.
Phong Phi Vân có nghe tiếng Tiên Hư, là một hoa gian động thiên truyền thừa cổ xưa, rất nổi tiếng. Không chỉ vì thực lực hoa gian động thiên mạnh mẽ, còn vì nữ nhân đẹp nhất mỗi thời đại nhân tộc đều sinh ra từ Tiên Hư.
Nếu nói có mười nữ nhân đẹp nhất một thời đại thì có ba người rưỡi đến từ Tiên Hư.
Cảnh tượng nhìn thấy bên ngoài chỉ là một góc nhỏ, đi vào Tiên Hư rồi ngươi mới biết cái gì là thiên cung tiên cảnh.
Nơi này được xưng là tiểu tiên giới cũng không quá đáng.
Các đảo tiên lơ lửng xuyên qua sương tiên, các con giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748700/chuong-1807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.