Trong lòng thiếu niên mặc đạo bào mặc dù tràn đầy lửa giận, nhưng mà hiện tại có mặt nhiều người như vậy, hắn đúng là không tiện động thủ. Chỉ là liếc mắt nhìn thật sâu Độc Tí lão nhân kia, trong lòng thầm nghĩ, đợi đến khi tất cả mọi người đi hết, thì sẽ lại tới trừng trị ngươi. 
Trong lúc tất cả mọi người ở đây vẫn còn cười to liên tục, Phong Phi Vân ngồi xổm người xuống nhặt đồ đang được bày trên mặt đất rồi bắt đầu lật tới lật lui. 
- Đại Ngưu, những lời lão gia hỏa này đã tuyên bố chỉ là một trò lừa bịp. Những thứ kia có lẽ không nên nhìn thì tốt hơn. 
Lưu Thân Sinh lên tiếng nhắc nhở. 
Vốn những người đứng vây xem này đều tính toán rời đi, nhưng mà sau khi nhìn thấy Phong Phi Vân chăm chú chọn lựa những món hàng trên mặt đất, thì những người này lập tức ở lại tiếp. 
Không ngờ còn có người dám mua hàng của Độc Tí lão nhân này. Xem ra người trẻ tuổi kia cũng là kẻ không biết nhìn đồ, sẽ bị lừa thật sự thảm, thiếu niên mặc đạo bào chính là kết quả nhỡ tiền. 
- Xem đi! Lại một kẻ mắc bẫy, hì hì. 
- Tiểu tử này ăn mặc rách rưới, phỏng đoán không có béo bở gì. 
... 
Độc Tí lão nhân kia tự nhiên cũng nhìn ra Phong Phi Vân là kẻ nghèo kiết xác, nhưng mà dù sao người tới chính là khách, có thể bắt bí bao nhiêu là thì cứ chẹt bấy nhiêu. 
Thiếu niên mặc đạo bào kia cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745436/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.