Phong Phi Vân liếc mắt nhìn mấy đạo tặc này, bất đắc dĩ lắc đầu mà nói:
- Trong thiên hạ sợ là không ai có thể ôm được nàng vào trong tay. Đây chính là một con Độc Hạt Tử ( bọ cạp),sẽ cắn chết người.
Vừa nói dứt lời, Phong Phi Vân đã đi tới cửa hàng vỉa hè mà vừa rồi hắn đã chú ý.
Nơi này mặc dù tựa như một quầy tạp hoá, nhưng mà ngẫu nhiên vẫn cóngười có thể kiếm được báu vật Thượng Cổ đích thực. Chuyện như vậy đãtừng phát sinh, đã có người bỏ ra năm đồng tiền mua được một gốc cây TêLong Linh Thảo đích thực. Còn có người mua được tàn phiến Linh Khí từthuở xa xưa, thậm chí còn có người mua được một mảnh long lân đích thực.
Chuyện như vậy mặc dù xác suất cực thấp, nhưng cũng không phải không có khả năng phát sinh.
Cái quầy hàng vỉa hè này bày ra ở đầu con đường dưới gốc cây hòe lớn. Nó trải ra một miếng vải đen nhiều nếp nhăn, trên đó rải mấy chục món vậtkhác nhau. Có đỉnh to đá nhỏ, dụng cụ bằng sắt hình thù kỳ lạ, dược thảo khô héo,.v..v..., thật sự là bình thường. Trông không có gì khác thường so với các quầy hàng vỉa hè khác.
Người mở hàng trên vỉa hè chính là một Độc Tí lão nhân ( một tay),chỉ có một tay trái, trong ống tay phải là trống rỗng.
Vốn lão ngồi ngủ gà ngủ gật ở trên Thạch Đôn ( đôn đá),sau khi nhìnthấy đám người Phong Phi Vân đi tới thì nét buồn ngủ trên mặt biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745434/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.