Sau tháng Bảy âm lịch, đầu mục công việc càng lúc càng nhiều, các dự án cũ mới và báo cáo xếp chồng chất, anh Ngủ Yên như hoàng đế sáng vào chầu, chiều duyệt tấu chương, tối tham dự yến hội giao lưu với vương tướng các nước chư hầu, còn tôi là thái giám chuyên bẩm báo sự vụ, dâng tấu sớ, lo chuyện ăn uống của hoàng đế và xử lý thêm mấy việc phát sinh, ví dụ như kiêm luôn chức phi tần thị tẩm. Mọi người không cần thương tiếc tôi, chuyện này là tôi tự nguyện.
Quay trở lại vấn đề công việc, tới lúc này tôi mới hiểu tại sao cái công ty này có nguyên một phòng thư ký, bởi bàn tay của người đứng đầu vươn quá lớn, một người không thể tổng hợp tất cả thông tin được. Dù anh Ngủ Yên ngoài tôi ra còn có một vị trợ lý cho chức danh chủ tịch, nhưng tôi có cảm giác như tên kia là kẻ luôn đứng trong tối thay anh Ngủ Yên làm chuyện bất chính, còn tôi là người đứng ngoài ánh sáng vậy.
Giữa lúc nhà bao việc bận rộn như thế, anh Ngủ Yên bị bắt cóc.
Hôm đó là một ngày rảnh rỗi hiếm hoi của tôi và anh Ngủ Yên, vì vậy tôi hẹn gặp anh ta để nói chuyện. Trước đó tôi đã vơ vét toàn bộ thời gian nghỉ ngơi để luyện tập trình bày tư tưởng suy nghĩ của mình như một bài thuyết trình đầy đủ mở thân kết, ngoài ra còn phân tích tổng hợp thông tin, diễn giải đủ các thứ, sau đó mới lấy hết dũng khí để tìm cơ hội nói những điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-ngu-yen/3450365/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.