Tôi chạy như ma đuổi trên đôi giày cao bốn phân, vì quá vội không để ý xung quanh nên tôi đã lao thẳng về phía một chiếc ô tô đang chạy với tốc độ cao.
Anh Ngủ Yên đang đuổi theo sau thấy vậy vội chạy tới kéo tôi lại nhưng không kịp, tôi bị xe ô tô đâm vào chân rất mạnh, tài xế ô tô gặp tai nạn bay ra khỏi xe ngã lăn vài vòng ra đường, còn chân tôi thì đau điếng.
"Lái xe kiểu gì thế hả?" Anh Ngủ Yên lớn giọng quát, trừng mắt nhìn thằng trẻ con 6 tuổi đang lái chiếc ô tô chạy bằng pin đang ngã dưới đất.
Mẹ đứa bé gần đó thấy chuyện cũng chạy tới ôm lấy cậu con trai nói bằng giọng trách móc: "Ôi cái cậu này, nó là trẻ con biết cái gì đâu."
Tôi cúi người xoa chân, nhìn cái xe ô tô đồ chơi của trẻ con lái không bị sứt mẻ gì, chỉ có cháu tài xế bị ngã ra đường.
Cháu tài xế đột nhiên nói: "Mẹ ơi con biết mà, chứ không phải con không biết gì đâu. Cháu xin lỗi vì đã đâm cô."
"... À..."
"Nhưng cũng do cô không nhìn đường khi đi, cô xin lỗi cháu đi."
Anh Ngủ Yên đứng cạnh đanh mặt nói: "Nhưng đây không phải khu vực lái xe, cháu lái xe ở chỗ này nhanh như thế là phạm pháp. Phạm pháp sẽ bị công an bắt."
"Phạm pháp là công an bắt để đi tù hả chú?" Thằng nhóc tái mặt hỏi.
"Ừ."
"Mẹ ơi!!"
"Anh này nói linh tinh cái gì thế?" Bà mẹ trẻ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-ngu-yen/3450364/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.