Tới lúc tờ mờ sáng, từ đằng xa truyền tới tiếng động cơ ô tô, sau đó tôi và anh Ngủ Yên bị dựng dậy.
Cả người bị trói với tư thế khó chịu cả đêm, hơn nữa hôm qua tôi và anh Ngủ Yên hẹn nhau đi ăn tối nên cả hai chưa có gì vào bụng, đến tôi còn thấy đói lả, chắc anh Ngủ Yên phải đói sắp chết rồi. Hôm qua bụng anh ta cứ kêu ọt ọt ọt cả đêm, tôi nghe mà thấy thương.
Băng dính trên miệng anh Ngủ Yên bị xé ra một cách thô bạo, anh Ngủ Yên và chiếc miệng hằn vệt băng dính trông khá buồn cười lập tức quay sang hỏi tôi: "Em làm gì ở đây vậy?"
Tôi từ chối trả lời vì băng dính trên mồm tôi vẫn chưa được tháo.
"Này này, quên sự tồn tại của tao rồi à."
Kẻ vừa đến đột ngột lên tiếng. Anh Ngủ Yên nhìn hắn ta chỉ cau mày, không nói gì.
"Không muốn chào hỏi luôn à?"
Tôi nhìn về phía hắn ta. Thầm đánh giá cái vẻ bơ phờ của hắn một lúc, sau đó lại nhìn sang anh Ngủ Yên, chợt nhận ra gương mặt hai người có vài nét tương đồng. Chỉ là tên kia tóc tai với râu ria lởm chởm, gương mặt tiều tuỵ như nhiều ngày không ngủ, chỉ còn đôi mắt là sáng như sao.
Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, cuối cùng anh Ngủ Yên lên tiếng: "Anh muốn gì thì nói luôn, tôi sẽ cố gắng đáp ứng anh."
Nghe xong, kẻ kia cười như điên như dại: "Trời, sao không nói vậy từ đầu đi? Giờ thì thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-ngu-yen/3450366/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.