Ánh trăng chiếu lên khuôn mặt Tần Lạc Y, làm tăng vẻ tuyệt mỹ trong trẻo nhưng lạnh lùng của nàng. Không biết từ khi nào nàng đã xuất hiện ngoài cửa, nhìn thấy tất cả mọi chuyện.
“Ngươi...” Cầm Cơ giật mình, nhìn Tần Lạc Y như nhìn thấy quỷ, vừa rồi nàng ta quá tức giận nên đã không phát hiện ra Tần Lạc Y đến.
Ninh phi thừa dịp Cầm Cơ giật mình, lập tức giãy ra, thở gấp, đôi mắt cũng tràn đầy sợ hãi.
“Cầm Cơ, ngươi còn muốn giết bao nhiêu người nữa mới cam tâm?” Tần Lạc Y nhấc chân bước vào phòng, lạnh lùng đến gần Cầm Cơ, nhìn ánh mắt đang trừng lớn vì kinh ngạc của nàng ta.
Không khí nháy mắt trở nên nghiêm trọng..
Dần dần, Cầm Cơ khôi phục vẻ mặt không biểu cảm, chỉ là không còn sự đoan trang trầm tĩnh thường thấy…
“Tần Lạc Y, ngươi cũng thật thông minh, xem ra mọi việc đêm nay ngươi đều đã đoán ra từ trước rồi!” Giọng nói của Cầm Cơ lạnh như băng, tràn đầy châm chọc.
Tần Lạc Y cười lạnh: “Nếu không phải ngươi quá nóng vội, sao ta có thể nhìn thấy được cảnh tượng vừa rồi? Cầm Cơ, ngươi quả nhiên là hung thủ sát hại công chúa.”
Một tiếng chỉ trích lớn vang vọng khắp cả căn phòng.
Cầm Cơ hừ lạnh một tiếng: “Không tồi, những gì ngươi nghi ngờ đều là sự thực, độc tình tán là do ta lấy đi, Tiêu Thiên Bái là ta giết, nhưng…”
Nàng ta cố ý dừng một chút, chậm rãi tới gần Tần Lạc Y…
“Tần cô nương, cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222034/quyen-13-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.