Mấy ngày nay, Đông Lâm Vương phủ bị bầu không khí âm u bao phủ, các ngự y không ngừng nghỉ thay phiên nhau chữa thương cho Da Luật Ngạn Thác, tất cả dược liệu trân quý có thể sử dụng đều đem ra dùng hết, nhất định phải giữ được tính mạng của Da Luật Ngạn Thác.
Sau khi Tần Lạc Y được các ngự y cứu chữa xong, khí huyết bắt đầu từ từ ổn định lại ——
Mấy ngày nay, Sơ Tuyết và Thái Nam không ngủ nghỉ canh giữ bên giường của nàng.
“Tiểu thư, người mau tỉnh dậy đi.” Sơ Tuyết nghẹn ngào nói.
Còn Thái Nam cũng ở một bên liều mạng lau nước mắt, mấy ngày nay, nàng khóc đến nỗi mắt đỏ hoe lên.
Nhưng vào lúc này ——
“A . . .” Âm thanh yếu ớt từ trên giường nhẹ nhàng truyền đến, nhẹ giống như lá rụng bồng bềnh trên mặt nước.
Chỉ thấy hàng lông mi dài của Tần Lạc Y hơi động đậy, mi tâm cũng hơi hơi nhăn lại, mí mắt khẽ run rẩy.
“Chủ tử, chủ tử —— nàng tỉnh rồi! !” Đôi mắt của Thái Nam sáng ngời, khuôn mặt nhỏ nhắn đang lo lắng lập tức lấp đầy ánh sáng rực rỡ.
“Tiểu thư, tiểu thư!” Sơ Tuyết cũng thấy, nàng vội vàng kêu. lên
“Các ngươi còn thất thần làm cái gì, mau gọi ngự y tới, nhanh!” Thái Nam nói với đám tỳ nữ đứng chờ lệnh.
Ánh sáng nhu hòa nhàn nhạt chiếu rọi, khiến khuôn mặt tái nhợt của Tần Lạc Y tăng thêm vài phần sinh khí.
Giống như đã ngủ hơn mấy thế kỉ, khi Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222005/quyen-14-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.