Sức khỏe của Ôn Chủy Vũ lâu nay vẫn luôn rất tốt, vài năm gần đây cô chưa từng bị cảm mạo lần nào, thi thoảng tuy có nghẹt mũi, hắt hơi nhưng bệnh sẽ tự khỏi sau hai ngày. Cho nên lần này cô cũng chẳng mấy bận tâm.
Sau khi tới phòng tranh, Ôn Chủy Vũ dành thời gian xử lý đống hồ sơ chất đầy bàn làm việc suốt cả tuần qua, sau đó mới gọi người của các bộ phận đến họp.
Phòng tranh thành lập đến nay cũng đã được một năm, mọi thứ đều dần đi vào quỹ đạo. Thời gian họp hành chủ yếu là để nghe các bộ phận báo cáo tiến độ thực hiện và đánh giá công việc. Trường hợp các bộ phận phối hợp kém hiệu quả thì mới cần đến cô ra quyết định.
Lúc đang họp, Ôn Chủy Vũ cảm thấy hình như triệu chứng đã chuyển nặng hơn. Trên trán cô đổ đầy mồ hôi nhưng cả người lại rét run, chắc đã nhiễm cảm lạnh rồi. Để tránh lây cho người khác, Ôn Chủy Vũ đành nhắn tin nhờ Văn Tịnh mua giúp cô thuốc trị cảm và khẩu trang. Sau khi uống thuốc xong, cô đeo khẩu trang lên để tiếp tục cuộc họp.
Ôn Chủy Vũ cứ thấy đầu mình nặng trĩu, phải dùng tay chống lên. Đôi mắt thì nóng hổi như lửa đốt, trên trán cũng vã đầy mồ hôi.
Cô gắng gượng tới lúc hoàn thành cuộc họp, nhưng vừa ra đến cửa thì lại đụng phải Diệp Linh.
Diệp Linh cùng nhóm vệ sĩ mới từ dưới lầu đi lên. Vừa chạm mặt Ôn Chủy Vũ, đôi mắt ấy đã dừng lại trên gương mặt cô rất lâu, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhan/3786506/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.