Đợi Ôn Chủy Vũ ăn chè xong, Diệp Linh mới gom lại chén muỗng rồi cho vào trong hộp.
"Tôi về trước nhé, ngày mai lại tới. Em phải lo nghỉ ngơi cho thật tốt để mau khỏi bệnh. Nếu có cần gì thì cứ gọi cho tôi, lúc nào tôi cũng sẽ có mặt."
Ôn Chủy Vũ rút khăn giấy ra lau miệng, sau đó đứng dậy chào: "Vậy giám đốc Diệp về cẩn thận. Xin phép cho tôi không tiện tiễn chị."
Diệp Linh mỉm cười gật đầu: "Được. Nhớ chú ý tới sức khỏe một chút, đừng để bản thân bị mệt quá. Nhé?"
Có lẽ do giọng nói của Diệp Linh quá đỗi dịu dàng nên khiến Ôn Chủy Vũ suýt nữa lầm tưởng nàng ta vừa nói thêm một câu "tôi sẽ đau lòng".
Cô tiễn Diệp Linh ra đến cửa phòng ngủ rồi tạm biệt: "Bái bai."
Diệp Linh chào cô, sau đó mới quay sang nói với Ôn Thời Thư: "Dạ chào dì Ôn. Con xin phép về trước, ngày mai con lại đến."
Ôn Thời Thư nghe vậy thì cười cười hỏi: "Tiểu Diệp này, con không bận gì sao?"
Diệp Linh nửa đùa nửa thật đáp: "Có bận thì cũng phải ghé qua ạ."
Ôn Thời Thư bỏ cuốn tạp chí trên tay xuống, đứng dậy nói: "Để dì thay Vũ Nhi nhà dì đưa con một đoạn."
Diệp Linh vội vàng ngăn lại: "Dạ không cần đâu dì."
Thấy dáng vẻ cô Ba như thế, bỗng Ôn Chủy Vũ có cảm giác hình như bà ấy sắp sửa xắn tay áo lên để chỉnh đốn Diệp Linh. Cô lo lắng nói: "Cô ba, không cần tiễn đâu."
Cô nghĩ thôi cũng đã biết lý do vì sao Ôn Thời Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhan/3786507/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.