Hôm sau, một tiếng thét vang vọng khắp Danh Kiếm sơn trang,điều này biểu thị vị thiếu phu nhân kia đang tức giận. Thấy mọi ngườiđều hiếu kỳ đi về hướng cổng chính, ta và Tu La cũng nhân cơ hội đó màlẩn vào giữa đoàn người. Gương mặt như hoa như ngọc vừa mang vẻ xấu hổ, lại vừa mangvẻ khiếp sợ, Truy Phong mềm mại không xương tựa vào vai Mạc Vân Hướng,chỉ một nụ cười hay một cái nhăn mày đều toát ra vẻ quyến rũ mê người.
Quần áo diễm lệ vừa đúng mặc ở trên người hắn làm tản mác ra nét quyến rũ không thể diễn tả nổi. Tuy rằng thân hình hơi cao một chút nhưng cũng thon dài, thoạt nhìn cũng có vài phần gầy yếu, cộng thêm với kỹ xảo hóa trang của ta, không ai có thể nghi ngờ Truy Phong không phải là nữ.
Hắn đúng là không làm ta thất vọng, đã đến đúng hẹn.
Truy phong vốn là một người tự kỷ, đương nhiên sẽ không chophép chính mình có chút sơ suất nào. Người ta nói rằng trên giang hồ córất nhiều kẻ truy lùng hắn, nhưng nói ra những lời này cũng chỉ là những nữ nhân ghen tị với hắn mà thôi. Còn những nam nhân đã từng gặp quahắn, thì đến nay vẫn nhớ mãi không quên được. Truy Phong đã từng nóiqua: Đây mới là thành công lớn nhất, mặc dù ngươi không cần hắn nhưnglại vẫn có thể làm cho hắn cảm thấy ngươi có nỗi khổ riêng, làm hắnkhông thể có một tia oán niệm, hơn nữa lại thủy chung không quên được sự tồn tại của ngươi, như vậy, ngươi tuyệt đối không thể phai mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3115995/quyen-3-chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.