Mấy ngày sau, có vài nhân sĩ võ lâm lục tục kéo đến Danh kiếm sơn trang.
Danh kiếm sơn trang vốn yên tĩnh lập tức trở nên phi thường náo nhiệt.
Ta cùng Tu La mỗi ngày cầm cái chổi quét lá rụng, thuận tiệnxem xét thật kỹ địa hình của Danh kiếm sơn trang, cũng thuận tiện nghelén một chút chuyện của nhân sĩ võ lâm kể cho nhau nghe, coi như là đểtiêu khiển trong lúc chờ đợi.
Không có một ai biết sự kiện có người gửi thư khiêu chiến tới Danh kiếm sơn trang, xem ra trang chủ của Danh kiếm sơn trang giữ bímật rất khá.
Chính là Truy Phong cải trang thành ta, vô duyên vô cơ lại bị bọn họ hoài nghi, nhưng theo ta được biết, hắn vội vàng đối phó với đôi vợ chồng kia còn không kịp nữa là có thời gian để đi quản những việcnày.
Chúng ta quét đến một chỗ yên tĩnh, một thân ảnh thoáng hiệnlên, mang theo vài phần không vui “Cung chủ, các ngươi rất không nghĩakhí, đến nơi này mà cũng không giúp ta, còn không cho ta biết.”
Ta ngước mắt nhìn Truy Phong phía sau “Tiểu Phong Phong làm sao mà biết được vậy?”
Nhìn vẻ mặt khó chịu của hắn, chắc chắn hắn đã bị đôi vợ chồng kia làm phiền không ít.
“Đừng xem thường ta, tốt xấu gì thì ta cũng đã đi theo ngườinhiều năm rồi.” . Truy Phong do câu nói của ta mà vẻ mặt càng khó chịu.
“Tiểu Phong Phong, ngươi hôm nay thật đúng là nét mặt toảsáng, tuyệt đại tao nhã, chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa.” ta khôngchút keo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3115996/quyen-3-chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.