Lý Nhã Tịnh ngồi đợi ở trạm xe bus, đưa mắt ngắm nhìn quang cảnh của thành phố giờ tan tầm, tâm trạng man mác buồn.
“Xe lâu đến thật đấy!”
Giọng nói trầm ấm vang lên bên cạnh. Cô xoay mặt qua nhìn rồi mỉm cười. Là Nghiêm Phong. Cô cất giọng :
“Cậu làm gì ở đây vậy? Không phải bây giờ đang ở cửa hàng sao?”
Nghiêm Phong khoảng hai tháng trước đã mở một tiệm ăn nhỏ, do chính tay cậu ấy nấu. Tuy nhiên lại có khá đông khách ghé thăm mỗi ngày, hương vị thật sự rất đặc biệt.
Anh mỉm cười, nói :
“Tớ vừa tuyển được nhân viên mới nên giờ có thời gian đi chơi rồi, tình cờ gặp được cậu.”
Nghiêm Phong nói dối, việc anh “tình cờ” qua đây chỉ là bịa đặt, rõ ràng là cố ý đến đón cô nhưng lại không tiện nói ra.
Xe bus vừa đúng lúc tới nơi, cả hai cùng nhau lên xe. Hôm nay tâm trạng của Lý Nhã Tịnh tốt hơn rất nhiều, có lẽ cô cảm thấy đã đến lúc buông bỏ rồi.
“Nghiêm Phong, cảm ơn cậu đã luôn ở bên cạnh tớ. Thật lòng đấy!”
Đột nhiên cô lại thuận miệng nói ra lời này. Nghiêm Phong nhìn cô, đôi mắt tràn ngập biển tình.
“Anh sẽ ở cạnh em cả đời này...”
Câu nói anh ôm ấp bấy lâu vẫn chưa được một lần cất lời. Nghiêm Phong bây giờ không còn muốn là bạn của cô nữa, anh trở nên tham lam hơn rất nhiều, muốn bản thân trở thành người đàn ông có thể chăm sóc cho cô, một lòng chung thủy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-co-the-ben-nhau-lan-nua/1987134/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.