Lý Nhã Tịnh quay về nhà, đầu óc cô cứ lặp đi lặp lại câu nói của anh. Cô cần thời gian để xem xét lại mọi thứ, liệu tình cảm của cô có dành cho Nghiêm Phong một chút nào không.
Trần Xuân gõ cửa, nhẹ giọng nói :
“Con gái, mẹ vào được chứ?”
Cô vội vàng ra mở cửa, bà đem vào cho Lý Nhã Tịnh một ly sữa nóng, ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi :
“Tiểu Tịnh, lại sao nữa rồi? Không phải nói có chuyện liền sẽ kể cho mẹ nghe, không giấu trong lòng nữa hay sao?”
Cô nắm lấy bàn tay nhăn nheo của người phụ nữ hiền dịu kia, dựa vào vào vai bà, khẽ nói :
“Mẹ, Nghiêm Phong...cậu ấy vừa tỏ tình với con. Con phải trả lời sao đây chứ?”
Trần Xuân cười, những vết chân chim nơi đuôi mắt hiện lên rõ ràng.
“Tiểu Tịnh, chuyện tình cảm vô cùng khó nói. Con hãy nhắm mắt, lắng nghe trái tim của mình, để xem tình cảm thật sự con dành cho ai?”
“Nếu như con vô ý làm tổn thương cậu ấy thì sao hả mẹ?”
Bà vuốt vuốt bàn tay cô, giọng điệu ôn tồn :
“Ta không thể nào vẹn toàn đôi bên được. Cho dù là bây giờ tổn thương, đau đớn đến mức nào, thì khi cậu ấy tìm ra một người xứng đáng hơn, mọi buồn sầu đều sẽ từ từ tan biến.”
Lý Nhã Tịnh im lặng, lắng nghe nhịp tim bất ổn của bản thân, trong lòng cảm thấy vô cùng khó xử.
“Nhã Tịnh, sao con không mở lòng thêm một lần nữa, để Nghiêm Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-co-the-ben-nhau-lan-nua/1987132/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.