Nhân sinh bất như ý sự thập chi bát cửu (Trong cuộc sống hằng ngày, những sự việc không như ý muốn là có rất nhiều). Điều khó chịu nhất không phải là không có hy vọng, mà là hy vọng ấp ủ từ đầu tan thành bọt nước. Tôi nằm trong giường, nhìn bầu trời xanh ngoài cửa sổ, thầm nghĩ hôm nay là ngày cuối kỳ hạn của Lý Tiểu Hào, nhưng lại không tìm được thuốc giải độc như mong đợi, nước mắt không không kìm được mà chảy xuống.
Cảnh trong quá khứ hiện lại trong tâm trí tôi như một bộ phim. Năm đó, bố mẹ tôi đều mất tích, chị gái tôi học cấp ba, tôi học tiểu học. Để giúp em đóng học phí, chị gái đã một mình đến trạm máu, khai man tuổi và bán 400cc máu. Tôi không những không biết ơn mà ngược lại còn hận chị bắt đi học, mấy ngày liền không về nhà, không đến lớp, chơi game chán chê trong phòng game, chị khóc sưng cả mắt khi cùng giáo viên chủ nhiệm tìm thấy tôi. Về đến nhà, tôi tức giận, đập bể xoong nồi, phá hỏng cửa sổ. Suốt hai tháng, gió lùa trong nhà thổi vù vù như gió Tây Bắc, đêm về chỉ biết mặc quần áo cuộn tròn trong chăn bông mà ngủ.
Nếu lúc đó tôi không tùy hứng như vậy, chị gái đã sống tốt hơn rất nhiều. Những khó khăn và áp lực mà chị phải gánh chịu trong nửa đầu cuộc đời, chủ yếu là do hành vi cố ý của tôi. Rốt cuộc nợ chị ấy bao nhiêu, chính tôi không thể tính được.
Càng nghĩ lại càng hối hận, càng nghĩ càng thấy khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lenh-truy-na-vong-hon/1070147/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.