Sân bay.
Hoàng Ngọc Diệp đã xuống máy bay từ lúc sáu giờ, tính đến nay đã đợi được ba tiếng đồng hồ.
Nhưng mãi mà Trương Tuyết Y vẫn không thấy đâu...
"Trương Tuyết Y đâu rồi ta, sao lại không thấy chứ, kẹt đường sao?"
Cô ngồi bĩu môi, trên trán đã đổ mồ hôi.
Khá nhiều người đi qua đều nhìn về phía này.
Một cô gái váy trắng dài, tóc ngắn gợn sóng màu đen trông rất đẹp.
Có vài chàng trai tới bắt chuyện với Hoàng Ngọc Diệp nhưng đều bị cô làm lơ đi.
Hoàng Ngọc Diệp nhìn xuống điện thoại, chỉ còn 1% pin, sắp cúp nguồn mất rồi.
Sở dĩ cô không muốn gọi về nhà vì từ trước tới giờ cô không có bạn, cô hâm mộ tình bạn của Trương Tuyết Y với Fiona và Trịnh Minh Bảo nên mới muốn kết thân với họ.
Vậy mà.
Trương Tuyết Y lại không tới rồi.
Là vì cô quá kiêu căng và đáng ghét sao... hay là do những chuyện lúc trước.
Một giọt nước mắt chảy xuống, Hoàng Ngọc Diệp giơ tay lên sờ mắt mình.
Loading...
Ha... cô mà lại có ngày khóc vì tủi thân.
Thật buồn cười.
Hoàng Ngọc Diệp quyết định không chờ nữa, bắt xe về nhà, lau hết đi những giọt nước mắt còn vương trên mặt.
"Này cô gái ơi, có muốn về không, hôm nay ế quá, để tôi chở cho!"
Vừa ra tới cổng liền có một giọng nói vang lên ở trong chiếc taxi.
Hoàng Ngọc Diệp quay đầu nhìn lại, là một bác tài da ngăm đen, chắc cũng khoảng bốn mươi.
Hoàng Ngọc Diệp phân vân một lúc rồi cũng lên xe, thôi thì ủng hộ cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984828/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.