* Một tuần trôi qua *
Kể từ ngày Bạch Thiếu Khang nhìn thấy Tôn Ngữ Lệ vui vẻ bên người đàn ông khác. Anh không thèm đưa đón hay gọi điện hỏi thăm Tôn Ngữ Lệ. Mỗi ngày khi đi làm về, anh đều đến quán bar uống đến say mèm thì mới về...
Anh suy nghĩ
"Tại sao, anh làm tất cả để được ở bên Tôn Ngữ Lệ? Nhưng tại sao cô ấy không dành một chút ít tình cảm cho mình.... Tại sao thế?"
Mỗi ngày anh đều chìm trong khung cảnh Tôn Ngữ Lệ nắm tay vui vẻ bên Tiêu Trạch Minh...
Bây giờ anh chỉ cần một lời giải thích, hay một cuộc điện thoại từ cô thì anh tha thứ cho cô. Nhưng cả tuần, anh đều không thấy một lời hỏi thăm hay một tin nhắn gì cả....
Bạch Thiếu Khang vô cùng đau lòng...
Kể từ ngày Bạch Thiếu Khang nỗi giận với cô. Mấy ngày đầu cô chả quan tâm, cô thấy thật thoải mái khi không có cái đuôi theo sau.... Nhưng qua được hai, ba ngày thì cô thấy hơi trống vắng....
Khi về đêm cô suy nghĩ lại những hành động của Tiêu Trạch Minh.... Cô nghĩ chỉ là nắm tay bình thường thôi mà....
Nhưng vào chiều hôm ấy, khi Tiêu Trạch Minh nắm tay cô ra về thì bị Mộng Thường chọc
"Hai cậu nắm tay kìa...Giống người yêu quá đi"
Khi nghe Mộng Thường nói thế thì cô mới suy nghĩ cho cảm nhận của Bạch Thiếu Khang...
Cô thấy bản thân thật vô tư với cảm nhân Bạch Thiếu Khang....
Chiều hôm ấy, khi vừa đi học về thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-giuong-roi-moi-bat-dau-yeu/2805652/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.