Sáng hôm sau, Bạch Thiếu Khang nhìn thấy Tôn Ngữ Lệ đang nằm trong vòng tay của mình thì anh vui mừng mà hôn lên tráng cô....
Nhưng anh vẫn làm ngơ mà bỏ đi làm, mặc kệ Tôn Ngữ Lệ đang nằm trên giường....
Anh đang tự trách bản thân khi cô chân thành xin lỗi mà anh lại quát tháo, làm tổn thương cô....
Khoảng tám giờ thì cô thức dậy. Khi vừa thức dậy, cô đã không thấy Bạch Thiếu Khang trên giường. Cô cứ ngỡ là anh ở dưới nhà ăn sáng
Cô liền bước xuống giường vệ sinh cá nhân và xuống nhà....
Cô vừa xuống nhà thì liền tiến tới phòng ăn, sau đó lại đi sang phòng khách nhưng....
Cô vẫn không thấy Bạch Thiếu Khang
"Người đàn ông hôm qua tôi đưa về đâu rồi?"
"Dạ, anh ta đã đi từ sớm rồi ạ"
Vẻ mặt Tôn Ngữ Lệ thất vọng hiện lên...
Tôn Ngữ Lệ nghĩ Bạch Thiếu Khang còn giận nên không muốn nhìn thấy mình....
Tôn Ngữ Lệ ủ rũ lên phòng làm bài tập và hẹn bạn đi chơi....
* Phía Bạch Thiếu Khang*
Anh về nhà thì liền đi lên phòng * gắp rắp*
Hình như anh muốn lên phòng để tìm một thứ gì đó vô cùng quan trọng....
( Thứ quan trọng mà anh muốn tìm là chiếc nhẫn mà anh đã tháo từ tay cô ra và nếm đi hôm qua )
Anh rất hối hận vì hành động đó của mình. Anh chỉ mới cầu hôn cô được mấy ngày thì anh đã tận tay tháo nhẫn từ tay cô ra. Anh thấy mình thật hèn hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-giuong-roi-moi-bat-dau-yeu/2805651/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.