Một ngày đẹp trời của ba ngày sau, Bạch Thiếu Khang vẫn đưa cô đi học bình thường nhưng lần này anh không đưa cô về nhà cô. Mà anh đưa thẳng cô về Bạch Gia ra mắt bố mẹ
Lúc đầu cô hoang mang không biết Bạch Thiếu Khang muốn đưa mình đi đâu liền hỏi
" Anh đưa tôi đi đâu thế? Đây không phải đường về nhà"
" Sắp tới rồi, em đợi chút sẽ biết thôi"
" Anh... anh định đưa tôi đi đâu"
Tôn Ngữ Lệ lộ vẻ lo lắng trên khuôn mặt nhỏ nhắn. Cô ngồi hai tay để lên hai đầu gối, vẻ mặt căng thẳng....Không biết! Bạch Thiếu Khang lại tính giở trò gì?
Hơn năm phút sau thì đến một căn nhà vô cùng xa hoa, lộng lẫy. Đó không đâu khác chính là Bạch Gia, nhà của Bạch Thiếu Khang....
Anh xuống xe và dắt cô vào nhà....
Cô ngờ vục mà hỏi...
" Đây, đây là nhà ai thế? Hổng lẻ đây chính là Bạch Gia, nhà anh"
" Ừm... em nói đúng rồi đó. Đây là nhà anh"
" Ủa, mà anh đưa tôi về đây làm gì"
" Em sắp làm vợ sắp cưới của anh. Tất nhiên phải đến ra mắt bố mẹ chồng"
" Sao... sao anh không nói xóm với tôi. Để tôi chuẩn bị quà"
" Thôi, không cần đâu. Hai người đó biết em đến là muốn nhảy cẩn lên rồi. Không cần quà"
Cô ngại ngùng mà bị anh dắt tay vào nhà
Vừa vào nhà thì thấy cha mẹ Bạch Thiếu Khang. Cô lễ phép chào hỏi
"Dạ, thưa cô chú con mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-giuong-roi-moi-bat-dau-yeu/2805649/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.