Tập đoàn Duyên Lạc.
Đống tài liệu vung vãi dưới đất phát ra tiếng động mạnh, trệch một đường ra xa, mặt Trịnh Nghiên đỏ ửng và tràn đầy tức giận. Cặp mắt đen láy nhìn giám đốc truyền thông với ánh mắt châm chọc, giọng nói rít qua từ kẽ răng: "Muốn giải tán?''
Giám đốc truyền thông là ông chú tầm bốn mươi tuổi liên tục lau mồ hôi trên trán: "Không phải chúng tôi muốn thế đâu, đối thủ mới cao tay hơn. Nghe nói là đại gia đến từ nước ngoài, có quyền, có tiền, chúng ta đấu không lại.''
Trịnh Nghiên nới lỏng cà vạt đen, cố gắng hít thở đều hòng kiểm soát cơn tức giận. Mỗi ngày hắn đều nhốt mình trong tòa thị chính tăng ca nâng cao hiệu suất bộ máy chính phủ, lấy lòng cấp trên còn phải bố trí tốt công tác an ninh xã hội. Lâu lắm mới có thời gian đến thị sát công ty, lại gặp thêm đống rắc rối to lớn này.
"Duyên Lạc thiếu mấy đồng bạc vụn đó sao?''
"Không thiếu, không thiếu. Thống đốc đã đánh tiếng nhưng không biết sao cấp trên lại giao dự án này cho bên thứ ba.''
Hiện tài, hắn đã trở thành thống đốc một tay che trời. Dự án kinh tế tốt mấy năm qua đều thuộc về Duyên Lạc. Lần này lại lệch đường ray…
Thư ký Trần đứng bên cạnh, ra sức giải vây: "Dùng tiền cũng không giải quyết được vấn đề.''
Giám đốc truyền thông thấy mình sắp đuổi việc nên cố gắng nhắc lại nguồn cơn vụ việc, đổ hết trách nhiệm lên đầu sếp: "…Cũng tại sếp đánh tiếng với giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lech-duong-ray/2879447/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.