Đầu dây bên kia im bặt không một tiếng động.
Kiểm tra tín hiệu điện thoại bàn vẫn phát sáng, Nguyên Tranh lần nữa lên tiếng: "…Alo, alo có đang nghe không?''
Giọng nữ xuyên qua loa âm thanh: "Vâng, tiểu thư Alice. Tôi luôn ở đây lắng nghe ạ.''
Nguyên Tranh chống hông, tì mông vào cạnh bàn: "Tả Tri Thành nửa đêm đến phòng tôi quấy rối, trên tàu các vị có đề cao an toàn không vậy?''
Giọng nói bên kia rụt rè, âm lượng ngày càng nhỏ: "Chắc có hiểu lầm rồi tiểu thư Alice, người đó là ông chủ của chúng tôi, chủ của du thuyền này.''
Miệng cô méo xẹo, hóa ra lên nhầm thuyền giặc nên mọi báo cáo đều vô hiệu: "Thì sao chứ, anh ta nửa đêm không ngủ chạy đến phòng tôi gõ cửa.''
"Vâng, vậy sau đó ông chủ Tả đã làm gì tiểu thư?''
Nguyên Tranh xoa xoa mái tóc rối xõa tung bên vai, lấy hết sức hơn thua: "Tặng hoa hồng, hỏi tên.''
"Hiểu lầm, hiểu lầm thôi!" Nữ nhân viên nói: "Đây là dịch vụ tặng hoa tận phòng do ông chủ tôi đích thân đi, muốn biết tiểu thư có hài lòng với dịch vụ du thuyền cung cấp không ấy mà.''
Cô không có tâm tình nghe người khác ba hoa chích chòe, nói vài câu tạm biệt rồi nhanh chóng dập máy.
Cô cười thành tiếng, chế giễu du thuyền này từ chủ đến nhân viên đều lươn lẹo như nhau.
"Đến tận phòng để hỏi thăm?''
"Lúc hai giờ sáng?''
"Nực cười, càn rỡ!''
Nhờ ''phúc'' thăm hỏi của ông chủ mà cả đêm Nguyên Tranh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lech-duong-ray/2879451/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.