Khả Hân sau khi phẫu thuật cũng đã tỉnh lại, ba mẹ Trịnh vẫn chưa kể cho cô nghe về việc Thành Xuyên đã đến đây và là người đưa cô vào bệnh viện. Cô tỉnh dậy nhìn thấy bản thân đang nằm trên giường bệnh, chân lại băng bó và không thể cử động được có chút bất ngờ.
- Con tỉnh rồi sao? Trong người sao rồi con?
- Con muốn đi vệ sinh... nhưng mà chân...
- Để mẹ đi gọi y tá đến giúp!
Mẹ Trịnh đi ra ngoài, anh chị của Khả Hân cũng vào thăm, mang theo trái cây vào cho cô, nhìn Khả Hân nằm trên giường đáng thương đến lạ. Bình thường chạy nhảy tung tăng, hôm nay lại nằm một chỗ muốn đi đâu cũng phải dùng đến xe lăn. Ba mẹ và anh chị của cô bỗng đau lòng kinh khủng.
Y tá đi đến đỡ cô vào trong nhà vệ sinh, sau đó lại để cô ngồi trên xe lăn một lát. Bệnh viện lớn có khác, y tá đến chăm sóc và giúp đỡ tận tình. Chị dâu của cô ngồi bên cạnh đút cháo cho cô và nhỏ nhẹ hỏi thăm
- Khả Hân...em thấy trong người đã khỏe hơn chưa?
- Dạ cũng tạm...
- Thời gian này em hạn chế đi lại...nên có chút bất tiện, ít hôm nữa chị mang sách lên cho em giải sầu nha!
- Dạ được! Em còn phải nằm ở đây bao lâu vậy chị?
- Chắc là đến khi vết thương và phần xương ổn lại!
- Trung tâm hội nghị đó đúng là làm việc tấc trách mà...ảnh hưởng đến công việc của em!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tong-tha-toi-ra-/3741895/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.